Dịch vụ Web Hosting uy tín, công nghệ điện toán đám mây

Để một website hoạt động thì bạn cần 3 thứ: Tên miền, Website, Hosting. Trong đó yếu tố web hosting là rất quan trọng.

PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP CÙNG DỊCH VỤ VPS TẠI INET

Mỗi máy chủ là một hệ thống hoàn toàn riêng biệt, hệ điều hành riêng, bạn có toàn quyền quản lý root và có thể khởi động lại hệ thống bất cứ lúc nào. VPS hạn chế 100% khả năng bị tấn công hack local

Lập trình Android

Lập trình Android đang trở thành một sự lựa chọn tuyệt vời trong hành trình phát triển ứng dụng trên điện thoại di động với 1 tỷ người sử dụng, 1.5 triệu thiết bị mới được kích hoạt mỗi ngày.

Khóa học Lập trình PHP và MySQL

Ngôn ngữ lập trình PHP được tối ưu hóa cho các ứng dụng web, tốc độ nhanh, nhỏ gọn, cú pháp giống C và Java.

Giao tiếp Tiếng Anh khó không?

Phần mềm học tiếng Anh Giao Tiếp 123 cực hay. Mỗi đoạn hội thoại đều có phát âm và bản dịch đầy đủ nhằm giúp người học tiếng anh một cách tiện lợi nhất. Đồng thời bạn có thể GHI ÂM lại giọng nói của mình theo từng câu đàm thoại, từ đó sẽ giúp người học có căn cứ cải thiện khả năng nói cũng như nghe tiếng anh của mình

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Giám đốc 13 tuổi, doanh thu 25 triệu/tháng

Mở nhà sách online từ khi mới 13 tuổi, Ngô Vũ Thảo Quỳnh bước đầu gặt hái được những thành công. Cô quan niệm: “Hãy nổi loạn theo cách của bạn”.

Trở thành giám đốc từ… cái gật đầu



Ngô Vũ Thảo Quỳnh sinh năm 1999,  học sinh lớp 10, trường THPT chuyên Hùng Vương (Bình Dương). Hiện tại, Quỳnh giữ vị trí giám đốc của cửa hàng sách online Rubikbooks.


Thảo Quỳnh đạt danh hiệu học sinh giỏi trong 9 năm liền, có niềm đam mê đọc sách, viết văn. Quỳnh chia sẻ: “Em hay đọc sách của những tác giả thế hệ cũ, thích nhất là nhà văn Nguyễn Tuân và Lưu Quang Vũ. Tác giả trẻ em thích bạn Minh Mẫn. Đây là người chuyên viết về gia đình và trẻ con rất giản dị chân thực như: "Nếu tôi là cha mẹ, tôi sẽ là cha mẹ của những đứa con”.


Thảo Quỳnh sáng lập nhà sách và trở thành giám đốc khi 15 tuổi.

Thảo Quỳnh sáng lập nhà sách và trở thành giám đốc khi 15 tuổi.

Chàng trai tay trắng thành ông chủ kiếm 3 tỷ/năm

Khởi nghiệp với hai bàn tay trắng, từng nghỉ học vì gia đình quá nghèo nhưng Nguyễn Bách Trường đã vươn lên trở thành ông chủ của hơn 100 lao động, doanh thu 3 tỷ/năm.


Từ cô gái học lớp 8 rụt rè “ra đường thấy nhiều xe còn sợ”, Quỳnh nhất định đòi bố mẹ lên TP.HCM tham gia hội sách. Trong những buổi ngoại khóa, Quỳnh có cơ hội giao lưu cùng anh chị, bạn bè chung sở thích. Nhận thấy Quỳnh là cô gái tiềm năng, nhiều khát vọng, một người trong thế hệ đi trước hỏi: “Em có thích cùng mở một nhà sách không?”, Quỳnh gật đầu đồng ý. 


Đó là bước ngoặt để cô bé 13 tuổi trở thành người đồng sáng lập nhà sách online, trở thành giám đốc ở lứa tuổi nhỏ. 


Nhà sách được mở với số vốn ban đầu là 6 triệu đồng, hiện tại có 8 thành viên rải rác tại các thành phố lớn như Hà Nội, TP.HCM, Bình Dương, Đà Nẵng. Họ đều là những con người thích kinh doanh, yêu sách, tự làm các công việc từ A đến Z. Ngoài việc đảm nhiệm chức vụ là giám đốc điều hành, Quỳnh còn phụ trách nhiều vai trò khác như tổ chức sự kiện, lo hình ảnh, quản lý nội dung và định hướng thương hiệu. Cô nàng tự học photoshop và các phần mềm chế bản khác để thiết kế poster, bìa sách...


Rubikbooks có nhiệm vụ chính là phân phối sách, đối tượng độc giả nhằm tới trong độ tuổi từ 13-28. Quỳnh vui vẻ cho biết: "Có lợi thế trẻ nên em thấy mình khá hiểu và gần với nhóm này".


Nhận xét về việc kinh doanh sách, Quỳnh chia sẻ: "Đây là thị trường cạnh tranh mạnh nhưng không khốc liệt. Quan trọng nhất trong việc kinh doanh sách là sự sáng tạo vô biên, không theo khuôn khổ. Theo em, điều khó nhất chính là cái tâm. Bởi nếu là người không thích sách thì sẽ không thể hiểu được bạn đọc yêu sách như thế nào, không thể làm lâu dài được".


Quỳnh và các thành viên trong nhà sách.

Một trong những hoạt động của Quỳnh và các thành viên trong nhà sách.

Giám đốc "nổi loạn"


Thời gian đầu mới khởi nghiệp, Quỳnh trải qua nhiều khó khăn như bất đồng quan điểm trong nhóm, sự kiện tổ chức không thành công… Cô gái này nhớ lại: “Việc nhà sách, học tập và gia đình khiến đầu em như muốn nổ tung. Nhũng lúc ấy em không nghĩ được việc gì".


Đã có lúc Quỳnh chán nản, mệt mỏi và có ý định từ bỏ. Quỳnh kể lại: “Em tự hỏi mình tại sao phải chọn đường khó khăn mà đi cho nhức đầu? Em than vãn mệt mỏi nhưng hôm sau lại tỉnh bơ như thường, giống như việc người ta yêu nhau, cãi nhau thế thôi chứ yêu càng sâu đậm hơn”.


Cô gái thành công khi mới 15 tuổi 

Cô gái thành công khi mới 15 tuổi quan niệm: "Hãy nổi loạn theo cách riêng của mình".

Lập nghiệp khi mới 13 tuổi, Quỳnh không được bố mẹ đồng ý bởi sợ ảnh hưởng đến việc học tập. Cô bày tỏ: “Bố mẹ không muốn em mạo hiểm khi còn trẻ”.


Nữ sinh 13 tuổi nổi loạn theo cách riêng của mình - cũng là quan niệm sống của cô. Thảo Quỳnh vẫn thường giấu bố mẹ lên TP.HCM họp hành, tổ chức các sự kiện về sách, theo học lớp viết văn để thỏa mãn niềm đam mê của mình.


Nhận xét về bản thân, cô gái này cho biết: “Em thấy mình quái dị, thỉnh thoảng điên điên nhưng khi cần lại rất quyết đoán. Mọi người thường nói em già trước tuổi".


Trải qua nhiều khó khăn, hiện tại nhà sách của Thảo Quỳnh đạt doanh thu mỗi tháng là 25 triệu đồng. Tuy mức thu nhập cho các thành viên không cao nhưng Quỳnh không đặt trọng vấn đề tiền bạc khi mới khởi nghiệp.


Trở thành giám đốc khi tuổi đời còn trẻ, Quỳnh không thấy thiệt thòi khi luôn có hậu phương vững chắc là gia đình, bạn bè và những người yêu quý dù chưa gặp gỡ. Cô luôn cố gắng suy nghĩ mọi chuyện theo cách đơn giản: “Chuyện gì qua rồi thì em ít nhớ đến, chuyện gì khó khăn ở hiện tại rồi cũng sẽ hết thôi”.


Cô gái tuổi 15 đang lên ý tưởng cho mô hình cafe sách tại TP.HCM và Hà Nội trong tương lai khi trưng bày các tác phẩm ảnh do Quỳnh chụp. Quỳnh cho biết, đây sẽ là nơi tổ chức những buổi giao lưu, ký tặng và tôn vinh sách: “Giữa quán có một tấm bảng to để khách có thể ghi tên cuốn sách mình yêu thích nhất".


Theo Quyên Quyên

Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

NÀY CÔ GÁI, KHÔNG MẠNH MẼ THÌ YẾU ĐUỐI ĐỂ CHO AI XEM ?


Trong cuộc sống, đôi khi phải học cách chấp nhận, học cách từ bỏ...dù sự thật ấy có tàn khốc và khổ đau tới cỡ nào đi chăng nữa. Đôi khi ta phải ép bản thân mình trốn tránh nó, nhưng rồi thử hỏi, ta sẽ trốn được bao lâu? Thay vào đó hãy mạnh mẽ vượt qua.

Mạnh mẽ lên nào cô gái..!

Này cô gái, sẽ chẳng có con đường nào trải đầy hoa hồng mà không có chông gai và thử thách. Cuộc sống cho dù không toàn màu hồng như cô vẫn mơ mộng, cô sẽ gặp muôn vàn khó khăn, thất bại khi tự bước đi trên con đường mà cô chọn lựa, nhưng đừng vội nản lòng vì đó sẽ là những trải nghiệm cần thiết để cô tự tin bước vào đời.

Mạnh mẽ lên nào cô gái..!

Sẽ chẳng ý nghĩa gì khi cứ ngồi đó than thân trách phận, cũng sẽ chẳng ai giúp đỡ bạn, ở bên bạn mãi mãi vì ngay chính cả cái bóng cũng sẽ rời xa khi bạn chìm vào trong bóng tối. Vậy nên cô gái à, hãy cứ mạnh mẽ lên dù chỉ một lần, hãy tự mình vượt qua mọi đau khổ, tự đứng lên sau những lần vấp ngã. Hãy tin vào chính sự nỗ lực của mình rồi may mắn chắc chắn sẽ mỉm cười mà thôi.

Mạnh mẽ lên nào cô gái..!

Có thể sẽ có những lúc bạn cảm thấy cô đơn, không một bờ vai để dựa vào mỗi khi mỏi mệt. Nhưng cô gái của tôi à, chẳng phải người ta vẫn nói "cái giá của tự do là sự cô đơn, cái giá của hạnh phúc là hai từ ràng buộc". Vậy thì hà cớ gì cô phải bận tâm quá nhiều. Một mình cũng không phải là quá tồi, đúng không?

Mạnh mẽ lên nào cô gái..!

Dù có đôi lúc sẽ cảm thấy mỏi mệt vì quá nhiều suy nghĩ, áp lực bởi công việc, những kỳ vọng của gia đình, hay đơn giản là những lo toan về cơm – áo – gạo – tiền... tất cả đều đè nặng trên đôi vai gầy của cô. Để rồi có những lúc như thế, cô muốn buông xuôi tất cả, muốn ngừng suy nghĩ, mặc kệ mọi thứ. Nhưng cô gái à, hãy cứ cười thật tươi và đối diện với nó vì đó là những gì mà cô đã chọn lựa. Hãy cứ tin rằng, một người con gái bản lĩnh khó khăn như vậy có là gì, hãy cứ theo đuổi mục đích sống của cô đi.

Mạnh lên nào cô gái..!

Nếu có một ngày nào đó, cô bị thất bại trong tình yêu. Có thể là bị phản bội, có thể là do người kia không còn tình cảm... cho dù là lý do gì đi chăng nữa, chung qui cô là người bị bỏ rơi, thì hãy mạnh mẽ lên và đừng bao giờ tỏ ra mình đáng thương. Trong tình yêu không cần có lòng thương hại, nếu muốn khóc hãy cứ khóc thật to lên cô gái à, đừng cố kìm nén cảm xúc sẽ chỉ làm mọi thứ dồn nén và uất ức hơn mà thôi. Cô hãy cứ tin hạnh phúc sẽ đến với những người chân thành.

... Và cô gái à! Cho dù cô có hạnh phúc hay khổ đau thì thiên hạ cũng chẳng bận tâm đến niềm vui mà cô đang có hay nỗi đau mà cô đang chịu đựng. Vậy nên đừng quá bận tâm đến họ, hãy cứ sống theo những gì mà cô muốn, những gì mà cô chọn lựa. Cuộc sống vốn dĩ là những mảnh ghép đa màu sắc, cô cần phải trải nghiệm qua tất cả. Chỉ có như vậy cô mới biết mình là ai, cô có thể tự cảm nhận ra mình chín chắn, trưởng thành và mạnh mẽ như thế nào. Hãy nhớ rằng, không phải ai khác ngoài cô tự cho cô niềm tin để vững bước.

Cuối cùng, hãy tự tin, mạnh mẽ. Thay vì ngồi một chỗ than phiền cuộc sống thì hãy tự đứng lên từ chính nơi vấp ngã. Thành công chắc chắn sẽ đến với cô – hãy tin như vậy cô gái nhé !

(TG: NHẠT)

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

Mọi thứ thật đơn giản! Take it Easy :D


Hóa ra để được trọng dụng thật là đơn giản, chỉ cần tập những thói quen tốt.Hóa ra để thành đạt trong đời thật đơn giản, chỉ cần cố gắng chịu thiệt thòi một chút…

1. Có một người vào thi để xin việc làm trong một công ty nọ, khi đi dọc hành lang đến phòng thi, anh thấy có mấy tờ giấy vụn dưới đất, liền cúi xuống nhặt lấy và bỏ vào thùng rác. Người phụ trách thi vấn đáp vô tình trông thấy từ xa, đã quyết định nhận anh ta vào làm việc cho công ty. Hóa ra để được trọng dụng thật là đơn giản, chỉ cần tập những thói quen tốt. 

2. Có một cậu bé vào tập việc trong một tiệm sửa xe đạp, có người khách đem đến một chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa lại cho thật tốt, mà còn lau chùi cho chiếc xe cho sạch đẹp. Những người đang học việc khác cười nhạo cậu bé đã dại dột, đã chẳng được thêm chút tiền công nào lại còn tốn sức. Hai ngày sau, người khách trở lại, thấy chiếc xe đạp vừa tốt vừa đẹp như mới mua, cậu bé liền được người khách nhận đưa về hãng của ông ta để làm việc với mức lương cao. Hóa ra để thành đạt trong đời thật đơn giản, chỉ cần cố gắng chịu thiệt thòi một chút… 

3. Có một em bé nói với mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ rất đẹp !” Bà mẹ hỏi: “Ơ, sao con lại khen mẹ như thế ?” Em bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ… không nổi giận như mọi ngày !” Hóa ra muốn có một vẻ đẹp khả ái cũng thật đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được. 

4. Có một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Nếu quả bóng rơi vào trong đám cỏ, thì làm thế nào để tìm nó ? Một người nói: “Bắt đầu từ trung tâm đám cỏ mà tìm.” Một người khác nói: “Bắt đầu từ nơi chỗ đất trũng nhất mà tìm.” Lại một người khác nói: “Bắt đầu từ trong đám cỏ cao nhất mà tìm.” Huấn luyện viên tuyên bố đáp án chính xác nhất: “Làm từng bước một, từ đám cỏ này đến đám cỏ kia.” Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, cứ tuần tự, từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được. 

5. Có một cửa hàng thương nghiệp đèn đuốc thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh thường dùng loại đèn nào vậy, tôi thấy rất bền, lúc nào cũng sáng, chẳng thấy chiếc bóng nào hư !?!” Người trông coi cửa hàng nói: “Đèn của chúng tôi cũng hay bị cháy lắm, chẳng qua là chúng tôi thường thay ngay bóng đèn mới khi bóng đèn cũ vừa bị hư mà thôi.” Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần thường xuyên thay đổi là được. 

6. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tớ mà ở.” Con nhái ở bên đường trả lời: “Tớ đã quen rồi, hơn nữa, cũng thấy ngại, lười không muốn dọn nhà.” Mấy ngày sau con nhái ở bên ruộng đi thăm con nhái ở bên đường, phát hiện nó đã bị xe chạy ngang qua cán chết rồi, xác nằm bẹp dí bên đường đi. Hóa ra phương pháp nắm giữ vận mệnh thật đơn giản, tránh xa lười biếng là xong. 

7. Có một con gà con đang phá tìm cách vỏ trứng để chui ra, nó chần chừa e ngại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng sự đời xem sao… Ngay lúc ấy có một con rùa chậm chạp lết ngang qua đó. Thế là con gà con quyết định rời khỏi cái vỏ trứng ngay lập tức, không do dự chi nữa. Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng trầm trọng thật đơn giản, chỉ cần dẹp bỏ óc thành kiến cố chấp là có thể được. 

8. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần, Thượng Đế trao cho mỗi bé một cái chân đèn bằng đồng, và bảo chúng trong lúc chờ Ngài trở lại, hãy giữ cái chân đèn sao cho luôn được sáng bóng. Nhưng rồi một tuần đã trôi qua đi mà vẫn chưa thấy Thượng Đế trở lại, tất cả các em bé đã nản chí, không còn chúi bóng chân đèn của mình nữa. Một hôm, Thượng Đế đột nhiên đến thăm, chân đèn của mỗi đứa bé lười nhác đều đã đóng một lớp bụi dày, chỉ duy có em bé mà thường ngày cả bọn vẫn kêu bằng thằng ngốc, dù cho Thượng Đế chưa thấy đến, hằng ngày bé vẫn nhớ lời dặn, lau chùi cái chân đèn sáng bóng. Kết quả em bé ngốc này được trở thành thiên thần. Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần có một tấm lòng thật thà tận tụy. 

9. Có một con heo nhỏ đến xin làm môn đệ của một vị thần, vị thần ấy vui vẻ chấp nhận. Lúc ấy có một con trâu nghé từ trong đám bùn lầy bước ra, toàn thân đầy lấm lem đầy bùn dơ bẩn, vị thần nói với con heo nhỏ: “Heo ơi, con hãy đến giúp con nghé tắm rửa cho sạch sẽ đi.” Con heo nhỏ trố mắt ngạc nhiên: “Con là môn đệ của thần, sao lại có thể đi phục vụ một con nghé bẩn thỉu như thế chứ ?” Vị thần bảo heo con: “Con không đi phục vụ kẻ khác, thì kẻ khác làm sao biết được con là… môn đệ của Ta ?” Hóa ra học hành tập luyện để nên giống một vị thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra mà phục vụ là được.” 

10. Có một đoàn người đãi vàng đang đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang theo hành trang thật gọn nhẹ.” Hóa ra sống vui vẻ thật đơn giản, có thiếu thốn chút ít đi nữa thì vẫn không sao ! 

Theo khatvongtuoitre

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

Tâm sự ngày mưa


Sáng tỉnh giấc trời vẫn còn hay mưa. Từng dòng người hối hả đi trên đường. Đôi từng đôi dìu bước nhau qua con phố dài.Tự dưng cười trừ, trong người sáo rỗng. Phải rồi tôi cũng từng biết yêu thương, nhưng cái yêu thương đấy dường như không đủ lớn để nắm tay người ấy lại. Ký ức cứ thế ùa về.


Đêm, lên giường nằm từ rất sớm. Nhét vào tai cái phone tôi bật loa hết cỡ. Mong sao tiếng nhạc dội vào tai giúp tôi đi vào giấc ngủ sâu, cũng để quên đi thôi nghĩ về người ấy. Người luôn hiện hữu trong tim. Dường như tôi chai sạn.Yêu thương với tôi như một món quà xa sỉ. Dần dần tôi quen với ý nghĩ: Yêu cũng được, không yêu cũng chả sao. Khi mà yêu thương bị đặt nhầm chỗ, niềm tin vỡ vụn. Cuộc đời này vốn đã bề bộn với những mưu tính bon chen. Tôi không còn muốn đau đầu để suy nghĩ về chuyện khác nữa.

Tình yêu là chuyện của hai người nhưng với tôi lại là chuyện của một người. Sự chờ đợi trong tuyệt vọng đều sẽ khiến con người cạn kiệt lòng tin. Tin vào một điều quá xa vời tôi đúng hay đã sai.


Người ta nói cô đơn quá lâu dễ nuôi cảm giác ngộ nhận với người quan tâm mình.





Qua thời gian tôi rút ra một điều tình yêu không đến từ sự quan tâm hay hỏi han thường ngày mà nó phải xuất phát từ một trái tim chân thành. Tôi đã từng nghĩ cách để cưa anh, không ai có đủ ngu ngốc để yêu mãi một người không yêu mình, tuy nhiên tôi là một đứa đại ngốc khi cứ mong chờ, hy vọng về ngày có anh bên cạnh


        

Hạnh phúc xuất phát từ việc cho đi chứ không phải là nhận lại. Đừng thất vọng nếu tình yêu không được đáp lại, vì biết đâu đấy, sẽ có một người khác mang đến hạnh phúc và tình yêu đến cho bạn thì sao?



Theo GUU

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Tại Sao Bạn Nên Khởi Nghiệp?- Hãy bắt đầu ngay khi có thể!


Tôi mất hơn 5 tiếng đề nghĩ và viết cái note này, vì thế bạn đừng tiếc 5 phút ngồi đọc vì biết đâu 1 ngày nào đó bạn cũng sẽ mở công ty. Chắc chắn note này sẽ giúp bạn rất nhiều đấy.


Những gì tôi sắp viết bạn sẽ không thấy trong sách nào hay báo chí nào, mong rằng sau bài này sẽ có nhiều người cân nhắc cơ hội nghiệp của mình là khởi nghiệp. Vì những người viết báo khởi nghiệp không phải là những người khởi nghiệp, có phỏng vấn đại gia thì người ta cũng sẽ trả lời kiểu trả lời báo chí và những đại gia thường bận quá chẳng chịu viết. Nếu họ có viết sách thì khi đó họ đã quá thành công và không còn nhớ cái tâm trạng và hiểu biết của họ thời chập chững như nào nữa. Tôi nghĩ rằng bài này rất hợp với nhiều người vì tôi đang ở trong đúng cái chân núi đó, tiền không nhiều, mắc sai sót hàng ngày nhưng cũng có trải nghiệm và thành tựu nhất định.

Tại sao tôi lại ủng hộ bạn khởi nghiệp?


Vì 1 nền kinh tế luôn cần có những người giải quyết những vấn đề ngổn ngang, luôn cần những sản phẩm dịch vụ mới. Khởi nghiệp thì tất cả thời gian là của bạn, thích làm lúc nào thì làm, bạn sẽ giàu, rất giàu, siêu siêu giàu nếu thành công. Nhưng chuyện không dễ như thế, bạn sẽ có thể mất nhiều tiền, tuyệt vọng, gia đình mắng chửi…

Tôi biết rất nhiều người khởi nghiệp nhưng không như ý và mất mát rất nhiều, nhưng qua đó họ đều trưởng thành hơn, không có gì là thất bại nếu như mình học được từ nó.

Không có thất bại, tất cả chỉ là thử thách – tên 1 quyển sách rất nổi tiếng của chủ tịch HuynDai. Bạn chỉ cần đúng 1 tố chất là có thể trở thành doanh nhân được, đó là yêu thích giải quyết vấn đề, còn lại mọi thứ khác đều học và luyện tập được bằng ý chí và quyết tâm.

Có thể bạn không biết chứ 1 người làm chủ như xôi Yến (1 cửa hàng xôi gần hồ Gươm, trên đường Nguyễn Hữu Huân) 1 tháng cũng phải bỏ túi 4-500 triệu đồng tiền lãi. Hoặc 1 chị học FTU chỉ mới K44-1987 mà đã tự mua được 1 cái nhà trên Kim Mã 5 Tỉ nhờ mở Take One. Anh Điệp -CEO Vật Giá sinh năm 1979-FTU K36- tài sản giờ cũng tầm vài trăm tỉ và còn rất nhiều thành phần đại gia âm thầm khác…

Thế giới của những người khởi nghiệp thường không được nhiều người biết đến vì không có trường nào dạy, cũng không bao giờ được in trong quyển Những Điều Cần Biết về Tuyển Sinh. Đại học là dạy nghề để làm thuê. Các phụ huynh thì luôn muốn con mình “ổn định”, nhưng sự thật là nghèo ổn định, biết bao giờ mới mua được cái nhà cái xế hộp ở Hà Nội chật chội này đây.

Doanh nhân khởi nghiệp (entrepreneur) là như thế nào?


Để làm 1 cái gì đó thành công thì mình phải thật rõ cái hình ảnh mà mình muốn trở thành. Doanh nhân không phải là người có nhiều tiền, được gọi là doanh nhân có từ “nhân” đằng sau thì họ phải theo 1 cái gì đó lớn hơn chính sự thoả mãn giàu sang của bản thân. Khởi nghiệp là để thoả mãn ước mơ, đam mê và vì những gì xung quanh xã hội mình đang sống. Cái tên của họ vẫn còn mãi sau khi họ chết đi, điều đó mới thực sự đáng mơ ước. Họ luôn cân nhắc môi trường và lợi ích của người tiêu dùng với từng sản phẩm và dịch vụ của họ. Làm ra tiền bằng mọi cách chính đáng chứ không phải bằng mọi giá.

Cần chuẩn bị gì để khởi nghiệp?

Vượt qua rào cản tâm lý để bắt đầu:

Người Việt Nam không có thói quen chào đón với thất bại, họ không muốn con mình làm 1 cái gì đó mạo hiểm và họ sẽ bằng mọi cách ngăn cản. Gia đình thường muốn con mình “tập trung học” mà không biết rằng trường đại học cũng chẳng dạy gì giúp cho nghề nghiệp nhiều. Bạn phải “tập” cho bố mẹ quen với việc không thể can thiệp được tương lai con mình nữa, xác định cho gia đình biết trước là khởi nghiệp sẽ có thể mất tiền và mất nhiều thứ vì thế không nên dầy vò con khi ngã và hãy để cho con ngã vài lần con sẽ tự đứng lên đi tiếp (Cách tốt hơn là đừng cho bố mẹ biết).

Rào cản tiếp theo là giới hạn của chính bản thân các bạn. Bạn có 1 ý tưởng bạn cho là siêu phàm, bạn dành vài tháng để nghĩ về nó nhưng cũng chẳng dám làm gì với nó vì “ngại”, bạn quá thoải mái với vòng an toàn của mình, và bạn tự thuyết phục bản thân mình rằng là mình chưa đủ chín để thực thi ý tưỏng này. Để vượt được rào cản này thì bạn phải tập được cho mình thói quen luôn và ngay, nói theo ngôn ngữ trẻ hiện nay là “thích thì nhích”. Bằng mọi giá từ bỏ thói quen trì hoãn, nếu để tới mai thì sẽ còn ngày kia và tuần sau, tháng sau và không bao giờ nữa.

Còn về việc thiếu nguồn lực thì bạn nên biết rằng khởi nghiệp là lúc nào bạn cũng thiếu thốn nguồn lực, làm ít thiếu ít làm nhiều thiếu nhiều. Thời điểm tốt nhất là hôm nay chứ không phải ngày mai. Hành trình vạn dặm bắt đầu từ chỉ 1 bước đầu tiên, muốn tắm nước lạnh thì phải dội nước vào chân mình trước đã. Đúng là nếu muốn vấp ngã thì chỉ nên chọn lúc mình đang còn trẻ và sung sức để đứng dậy được, chẳng có thời gian nào tốt hơn thời gian sinh viên này đâu. Nghĩ nhiều mà không làm thì cũng giống như người làm mà không nghĩ.

Học gì trước tiên: Giao tiếp và bán hàng.
Bài học đầu tiên là phải biết quí trọng đồng tiền để thấy bố mẹ làm ra tiền vất vả như thế nào. Giao tiếp là kĩ năng sống còn để thành công, còn bán hàng là kĩ năng sống còn của doanh nhân. Hãy tham gia 1 công việc bán hàng nào đó mà cần mình phải vượt qua ngại ngùng nói trước đám đông và biết chấp nhận sự từ chối của người khác 1 cách vui vẻ, học được cái tinh thần không bỏ cuộc là cực kì quan trọng. Khi khởi nghiệp thì đích thân chủ cũng là người bán hàng, kế toán, quét dọn, sản xuất …

Bán hàng là 1 nghề vinh quang vì họ nuôi sống cả tổ chức, hãy luôn coi mỗi lần bán hàng là 1 thử thách mình cần chinh phục. Tập bán thật nhiều các loại hàng hoá có thể vào để hiểu được cách tiếp cận với khách hàng cá nhân và khách hàng tổ chức khác nhau như nào. Tôi còn nhớ có lần xách rượu cần tới từng phòng kí túc xá Xây Dựng hỏi bán hồi gần tết, phòng nào cũng thích lắm nhưng toàn đứa hết tiền chẳng thèm mua. )). Nghĩ lại hồi ấy thì cũng ngại ngùng thật. Bất kể việc bạn làm nó “chuối củ” đến đâu thì sau này vẫn luôn là 1 kỉ niệm đẹp, vì thế đừng ngại làm những thứ mình chưa bao giờ làm.

Học kinh doanh nhỏ


Khi đã “mặt dầy” thì hãy bắt đầu làm những việc mà cần mình phải bắt đầu làm 1 việc nào đó mà mình phải đứng mũi chịu sào lo toan toàn bộ. Nhớ câu thần chú “start small, really small”. Một số người thích kinh doanh và có 1 ý tưởng hay thường có 1 kiểu khởi nghiệp hài hước là dồn toàn bộ tiền của mình vào khởi nghiệp và làm cho nó thật hoành tráng tử tế. Họ đâu biết rằng 99,99% phi vụ kinh doanh đầu tay là sẽ thất bại. Không phải vì ý tưỏng tồi mà do khả năng thực thi của họ không tốt. Làm 1 vài phi vụ kinh doanh nhỏ sẽ dạy cho bạn những bài học rất ngấm về tiếp thị, vận chuyển hậu cần (logistic), chọn địa điểm (location), trang trí, bán hàng, đàm phán, mua hàng, chuẩn bị và lập kế hoạch, giữ được tinh thần chiến đấu không bỏ cuộc…

Học bơi thì phải uống chục lít nước trong bể mới thành được, chỉ đọc sách không làm bạn trở thành doanh nhân, phải đích thân xông pha. Street-smart là cực kì quan trọng, cũng quan trọng như book-smart vậy (xin lỗi vì phải dùng thuật ngữ tiếng Anh vì tiếng Việt diễn giải rất dài).

Nhiều giảng viên môn kinh doanh của đại học Việt Nam tệ là vì họ không gần doanh nghiệp, những gì họ dạy thường từ sách, và số ít họ là kinh doanh 1 cái gì đó thực sự nên đừng trông chờ gì từ nên giáo dục đại học mà khởi nghiệp. Bạn học về “chiến lược”, “thương hiệu”… toàn là thứ dùng cho doanh nghiệp lớn. Doanh nghiệp khởi sự thì cái cần dùng khác sách giáo trình rất rất nhiều. Bạn có thể bắt đầu nhỏ như bán hoa 8/3, to hơn có thể mua quần áo về bán online…và nên bắt đầu bằng 1 nhóm vài người chứ không nên làm 1 mình để học cách làm việc nhóm nữa.

Một phần rất quan trọng là phải bắt đầu xây cho mình 1 hệ sinh thái khởi nghiệp. Không nên nghe lời, không nên ở gần những người có tư tưởng ổn định và an nhàn, họ sẽ cố dìm bạn xuống cho “ổn định” được như họ, họ sẽ nói cả ngàn lí do rằng bạn sẽ không thành công và ý tưởng của bạn không đáng giá. Tìm những người bạn muốn khởi nghiệp và những anh chị đã khởi nghiệp để học hỏi. Chỉ có những người khởi nghiệp mới nâng đỡ và mang lại niềm vui cho nhau lúc trái gió giở trời.

Bên cạnh họ bạn sẽ thấy khó khăn nhẹ đi và thử thách sẽ trở nên thú vị hơn. Có những bài học không cần phải trả giá vẫn học được. Và không có người hướng dẫn thì bạn sẽ đi rất chậm. Đợi khi ra trường có công việc “ổn định” và thu nhập mới khởi nghiệp? Không. Bạn chẳng cần kinh nghiệm từ các tập đoàn bằng khả năng xoay sở của bạn kià.
Đọc sách, đọc nhiều sách về kinh doanh và khởi nghiệp. Tôi đọc và nghe audiobook cũng phải 3-400 quyển. Gần như tất cả những gì tôi làm và định làm là sách đã mang cho tôi ý tưởng hết cả rồi. Các doanh nhân tỉ đô cũng đọc cực kì nhiều sách. Sinh viên chỉ hay chăm đọc k14, những từ mà người ta đọc nhiều nhất chắc là “lộ hàng”, “hiếp dâm”, “chân dài”… 1 tháng hãy đọc lấy 1 quyển sách, giảm thời gian đọc những thứ giải trí và chỉ thoả mãn trí tò mò.

Kinh doanh thật sự:
Thời điểm bạn đã có 1 ý tưởng tiềm năng đã đến và bạn muốn bắt tay vào làm cho nó thành 1 gia tài . Lúc này là tiền thật và người thật, không còn mang tính lướt sóng như trước nữa. Vì không biết được những điều sắp tới này nên rất nhiều bạn trẻ đã phá sản trong tức tưởi và tiếc nuối. Hãy tự viết nó lên tường và nhắc mình không được quên.
Oh yeah! Ý tưởng của mình trị giá cả triệu đô ấy chứ!

Luôn bắt đầu kinh doanh bằng việc thử nghiệm sức sống của ý tưởng trước. Bắt buộc. Bạn có ý tưởng làm đồ ăn chay giao tận nhà thì đừng vội mua đồ đạc bàn ghế đầu tư website vội. Hãy thử xem thị trường của bạn rộng đến mức nào và khả năng cung ứng của bạn đến mức nào. Làm thử 1 cái blog, quảng cáo quanh khu văn phòng mình, tự nấu nướng tại nhà và giao đi. Từ ý tưởng đến thực tế là 1 câu chuyện hoàn toàn khác, thị trường có thể không lớn như bạn nghĩ đâu. Chưa gì đã mua rất nhiều đồ đạc, thuê nhà cửa thì bạn sẽ có thể lãng phí rất nhiều.

Khởi nghiệp là để xây dựng gia tài, chứ không phải là để chứng tỏ bạn thông minh nhường nào. Lập kế hoạch và luôn tính toán từ trước. Rủi ro là đương nhiên nhưng tính sao cho bạn không quá đau thương khi vấp ngã, vẫn còn chí hướng để làm tiếp. Nhiều người ngã quá đau nên cứ nghĩ lại là thấy sợ.

Nên nhớ rằng ý tưởng rất rẻ, quan trọng là thực thi. Nokia ngày xưa là công ty làm bột gỗ, Deawoo là 1 xưởng dệt may… Ý tưởng gì không quan trọng bằng khả năng thực thi của bạn lớn như nào. Có 1 công ty ở Mỹ trị giá tới 6 tỉ đô chỉ đơn giản là làm gấu bông theo đơn đặt hàng, khách hàng được tự tay khâu gấu. Theo 1 lời khuyên của 1 lão làng là chỉ nên khởi nghiệp với 1 ý tưởng cũ và mình làm tốt hơn, mình là có thể có lãi, mình đáp ứng 1 loại khách hàng tốt hơn sẽ đảm bảo khả năng thành công cao hơn nhiều. Đừng “quyết chiến” với 1 ý tưởng mà chưa từng tồn tại trên thế giới bao giờ, khả năng thất bại sẽ rất cao.

Tiền.

Máu của doanh nghiệp, và thường là doanh nghiệp chết vì hết tiền. Do đó khi bắt đầu bạn phải tìm mọi cách và mọi giá để tiết kiệm tiền đầu tư vào doanh nghiệp. Thường chi phí sẽ bị đội lên gấp 3-4 lần so với cái bản nháp 1 trang “kế hoạch kinh doanh” của bạn. Phải chi li và tính sao cho mình đủ tiền 1 năm, đừng trông chờ là làm 3-4 tháng có doanh thu sẽ bù để làm tiếp. Mua sắm đồ cũ, tăng xin, dùng phần mềm nguồn mở, web tự đi nhờ viết, logo search google rồi tùy biến chẳng hạn .

Đồ cũ mình mua mà bán lại thì cũng được gần như giá trị lúc mua về nên bạn sẽ vẫn giữ được rất nhiều tiền còn lại, còn tiền là còn bày keo khác được. Hết tiền là bạn sẽ rất khó xin hoặc vay ai khác nữa lắm. Có 1 điều lầm tưởng là khởi nghiệp cần phải rất nhiều tiền nhưng thực tế là cần khả năng xoay tiền của bạn hơn. Dù thế nào thì bạn cũng chẳng bao giờ đủ tiền để làm doanh nghiệp đầu tay đâu, càng làm càng thiếu. Và khởi nghiệp nên dùng tiền của chính mình chứ không phải tiền bố mẹ cho để đảm bảo từng quyết định dùng người, từng quyết định mua sắm của mình là chính xác.

Người:

Chỉ nên khởi nghiệp với đội ngũ sáng lập không quá 2 người làm điều hành. Người thứ 3 thể nào làm cho mâu thuẫn. Các bạn thử điểm các công ty lớn mà thành công chúng ta biết đều 2 người hoặc 1 người. Google là Sergey Brin và Larry Page, Apple là 2 bác Steve, Microsoft là Bill Gate và Paul Allen (Steve Balmer là vào để điều hành giúp thôi chứ không phải cùng khởi sự). Sai sót về tuyển người có thể kết liễu doanh nghiệp của bạn, hãy chọn cho team mình những người nào họ không làm việc vì tiền mà làm vì yêu ý tưởng.

Chọn những người mình yêu quí được và chơi được để khó khăn còn thông cảm được cho nhau. Chỉ chọn những người nào có tiềm năng gắn bó lâu dài với doanh nghiệp của mình. Hãy đối xử với nhân viên thật tốt như anh em, vì họ là những người mình gặp nhiều, quyết định chất lượng cuộc sống của mình mà. Chỉ có những người như thế mới làm cho lúc khó khăn và nản trở nên dễ dàng hơn. Khởi nghiệp sẽ hứa hẹn rất nhiều sóng gió và khó khăn đấy.

Nuôi doanh nghiệp khởi sự cũng giống như nuôi 1 đứa trẻ sơ sinh, nó chỉ có mục tiêu là sống, có cái ăn và không mắc bệnh tật gì. Đừng cho nó ăn quá nhiều để cố gắng làm nó lớn thật nhanh. Tìm hiểu và áp dụng Lean StartUp (khởi nghiệp tinh gọn?). Tức là khách hàng cũng chính là 1 phần trong chu trình sản xuất và xây dựng sản phẩm. Như google docs là vừa làm vừa sửa liên tục theo yêu cầu khách hàng, còn Microsoft Word là 2 năm mới ra 1 lần thì lỗi phát hiện cũng không kịp sửa.


Nguyễn Hiệp - CEO & Chairman tại Stepup English Center

Cô đơn đi đi

Nỗi cô đơn giống như tấm lưới giăng phủ một cách tham lam mà ta không thể tránh khỏi. Một món quà chứa đầy trong đó chỉ toàn nỗi xót xa, mà chẳng ai tìm được cách chối từ. Có những lúc ta thấy mình đơn độc đứng một mình, bàn tay trống trải một thứ gì quan trọng và cần khẩn lắm. Nhưng cũng có những khi ta nhìn lại mình quá đầy đủ, để rồi tự hỏi liệu có còn thứ gì ý nghĩa để mà tìm kiếm nữa hay không.

Cuộc sống luôn có cách vận hành riêng của nó. Hạnh phúc và yêu thương đều có cái giá riêng để đánh đổi. Phải trải qua cô đơn thì mới có thể nhìn thấy những yêu thương ngoài kia đẹp đẽ và ấm áp, tìm thấy những con người luôn sẵn sàng xuất hiện ở cạnh bên khi thấy mình yếu đuối, chỉ cần ta chịu mở lòng và đón nhận một lần thôi. Đến cuối cùng rồi ai cũng sẽ hiểu, dù là cô đơn hay hạnh phúc thì cũng đều mong manh và dễ vỡ, rồi một lúc nào đó chúng cũng mất đi như một giấc mơ đã đến hồi phải tỉnh.


Theo Hà Trang_Dân trí

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Phương châm thành công của 10 tỷ phú thế giới


Với tầm nhìn chiến lược cùng những nỗ lực phấn đấu, từ hai bàn tay trắng, họ đã vươn lên trở thành những nhà tỷ phú thế giới. Họ không ngần ngại chia sẻ bí quyết tạo nên những thành tựu của mình cho các bạn sinh viên.

Dưới đây là những lời khuyên của 10 nhà tỷ phú thành công bậc nhất thế giới dành cho các bạn sinh viên.

1. Huyền thoại Steve Jobs – Cựu CEO Apple: Hãy sống như không có ngày mai


Là người có ảnh hưởng lớn nhất đối với ngành công nghiệp máy tính, Steve Jobs đã dành trọn đời mình cho sự phát triển của Apple. Quá trình hoạt động kinh doanh của Steve Jobs đã đóng góp nhiều cho các hình ảnh biểu tượng mang phong cách riêng, nhà doanh nghiệp tiêu biểu của Thung lũng Silicon, nhấn mạnh tầm quan trọng của thiết kế và hiểu biết vai trò thiết yếu của tính thẩm mỹ trong việc thu hút công chúng. Công việc của ông thúc đẩy sự phát triển của các sản phẩm mà chức năng và tính thanh lịch của chúng đã thu hút những người ủng hộ hết mình.

Trong một diễn văn tại lễ tốt nghiệp Đại học Stanford năm 2005, Steve Jobs chia sẻ:

"Khi 17 tuổi, tôi đọc ở đâu đó một câu nói rằng: “Nên sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng, một ngày nào đó bạn sẽ thấy đúng”. Điều đó gây ấn tượng mạnh với tôi và trong 33 năm qua, tôi nhìn vào gương mỗi sáng và tự hỏi: “Nếu hôm nay là ngày cuối của cuộc đời mình, mình có muốn làm những gì định làm hôm nay không? “. Nếu câu trả lời là: “Không” kéo dài trong nhiều ngày, đó là lúc tôi biết mình cần thay đổi.".

2. Bill Gates- Nhà sáng lập Microsoft: Hãy cho đi nhiều hơn nhận lại


Bill Gates là một doanh nhân người Mỹ, nhà từ thiện, tác giả và chủ tịch tập đoàn Microsoft. Ông luôn có mặt trong danh sách những người giàu nhất thế giới. Gates là một trong những doanh nhân nổi tiếng về cuộc cách mạng máy tính cá nhân. Hiện tại ông đã không còn điều hành hoạt động tập đoàn Mcrosoft mà tập trung vào công tác từ thiện của mình.

Ông từng phát biểu tại lễ tốt nghiệp Đại học Harvard, 2007 rằng:

"Mẹ tôi, người đã rất tự hào khi tôi được nhập học ở đây – không ngừng khuyên tôi rằng hãy làm nhiều điều tốt cho người khác. Một vài ngày trước lễ cưới của tôi, bà đã tiếp đón cô dâu và tại đó bà đã đọc to một lá thư về hôn nhân mà bà đã viết cho Melinda. Mẹ tôi bị bệnh ung thư rất nặng nhưng bà đã có cơ hội để truyền đạt thông điệp của mình và lúc kết thúc bức thư bà nói: “Hãy cho đi nhiều hơn nhận lại.”"

3. Oprah Winfrey- Bà trùm truyền thông Mỹ: Chúng ta đều cần thay đổi theo thời gian


Oprah Gail Winfrey là người dẫn chương trình đối thoại trên truyền hình (talk show host) và là nhà xuất bản tạp chí, cũng từng đoạt giải Emmy dành cho người Mỹ gốc Phi. Winfrey là phụ nữ Mỹ gốc Phi đầu tiên có tên trong danh sách các tỉ phú và được xem là một trong những nhân vật có nhiều ảnh hưởng nhất trên thế giới. Tháng 9 năm 2006, Oprah Winfrey được chọn bởi tạp chí Forbes để đưa vào danh sách 100 phụ nữ nhiều quyền lực nhất thế giới, với vị trí thứ 14.

Dưới đây là đoạn trích bài phát biểu của bà Oprah Winfrey tại lễ tốt nghiệp Đại học Duke, 2009:

"Rất nhiều người yêu thích sự thay đổi, đặc biệt là vẻ bề ngoài vì nó có thể mang lại kết quả ấn tượng. Nhưng tôi thay đổi với mong muốn chuyển hóa con người từ bên trong hơn là vẻ bề ngoài. Tôi muốn thay đổi cách mọi người cảm nhận về chính bản thân họ.

Tình cờ, chúng ta có thể gặp một người đàn ông đi bộ trên phố với một bộ râu rất dài và có vẻ như con người anh ta được giấu đằng sau bộ râu đó. Và sau khi giúp anh ta cạo bỏ lớp râu ria xồm xoàm và anh ta thực sự có thể nhìn thấy mình, anh ấy nói: “Tôi cảm thấy sống lại”. Thay đổi vẻ bề ngoài đã giúp anh ta nhìn lại chính mình. Đó là lí do tất cả chúng ta đều cần thay đổi theo thời gian trong cuộc đời mình. Đổi với các bạn, những sinh viên tốt nghiệp, tôi chắc chắn rằng nếu bạn có thể thấy khả năng thay đổi cuộc sống của bạn, nhìn thấy bạn của tương lai thay vì hiện tại bé nhỏ, bạn sẽ có được thành công lớn."

4. Michael Dell- Nhà sáng lập hãng máy tính Dell: Đừng bao giờ tỏ ra mình thành người thông minh nhất


Michael Saul Dell vừa là nhà sáng lập vừa là giám đốc điều hành tập đoàn Dell. Công ty máy tính Dell từng là công ty đứng đầu thế giới với doanh thu 56,74 tỷ đô (2006). Tiểu sử của Michael Dell luôn có mục trình độ học vấn: “Đại học Texas Austin: Bỏ học”. Thế nhưng, những gì mà ông làm được chính là một trong những hình tượng phấn đấu cho lớp doanh nhân trẻ trên khắp thế giới với tinh thần tự học từ những trải nghiệm trong cuộc sống và thương trường.

"Cố gắng đừng bao giờ tỏ ra là người thông minh nhất trong phòng. Và cho dù bạn là người thông minh nhất đi chăng nữa thì tôi cũng khuyên bạn nên tìm kiếm người thông minh hơn, hoặc chuyển sang một phòng khác. Trong giới chuyên môn, việc này được gọi là xây dựng mạng lưới làm việc. Trong các tổ chức, đó là xây dựng đội ngũ. Và trong cuộc sống, nó chính là tạo dựng các mối quan hệ trong gia đình, bạn bè, và cộng đồng. Chúng ta đều là những món quà dành cho nhau, và trong suốt quá trình phấn đấu trở thành một nhà lãnh đạo, tôi đã hiểu ra một điều quan trọng rằng những kinh nghiệm quý báu nhất đều xuất phát từ các mối quan hệ của tôi."

(Trích bài phát biểu của ông Michael Dell tại lễ tốt nghiệp Đại học Texas, 2003).

5. Michael Bloomberg- Thị trưởng thành phố New York: Đừng giậm chân tại chỗ quá lâu


Michael Rubens Bloomberg là đương kim thị trưởng Thành phố New York. Với khối tài sản 19,5 tỉ đô la Mỹ vào 2011, ông là người giàu thứ 12 ở Hoa Kỳ. Ông sáng lập và sở hữu 88% Bloomberg L.P., một công ty truyền thông về tin tức tài chính và dịch vụ thông tin.

Tại lễ tốt nghiệp Đại học Tufts, 2007, ông Michael Bloomberg đã có lời phát biểu:

"Tôi bắt đầu công việc đầu tiên khi ra trường trên phố̉ Wall và tôi đã làm việc ở đó trong suốt 15 năm. Đó thực sự là khoảng thời gian tuyệt vời với nhiều điều thú vị và vô số lời khen ngợi từ ông chủ của tôi. Mọi người đều yêu mến tôi nhưng rồi một ngày họ đã đuổi tôi ra đường. Tôi vẫn học cách lạc quan bởi hạnh phúc chỉ đến với ai biết bước tiếp và cố gắng. Chính xác là ngày hôm sau, sau khi tôi mất việc, tôi đã bắt đầu làm việc với một công ty mới."

6. JK Rowling- Tác giả Harry Porter: Thất bại là mẹ thành công


Joanne "Jo" Rowling, OBE cư ngụ tại thủ đô Edinburgh,Scotland là tiểu thuyết gia người Anh, tác giả bộ truyện giả tưởng nổi tiếng Harry Potter với bút danh J. K. Rowling. Trước khi viết cuốn Harry Potter đầu tiên bà từng là bà mẹ độc thân sống dựa vào tiền trợ cấp. Nhờ bộ sách này mà J.K Rowling đã có được những thành công vang dội với huân chương Bắc Đẩu Bội tinh, được công nhân là 1 trong 25 nghệ sĩ của năm 2007.

Năm 2008, trong một bài phát biểu tại lễ tốt nghiệp Đại học Harvard, JK Rowling chia sẻ:

"Tại sao tôi muốn chia sẻ với các bạn về những lợi ích của thất bại? Đơn giản là vì thất bại có nghĩa là lược đi những cái không cần thiết. Tôi tự nhủ với mình rằng tôi là chính tôi hơn là bất cứ ai khác và tập trung tất cả năng lượng chỉ để làm những công việc quan trọng. Nếu thành đạt ở bất kì một lĩnh vực nào khác, có lẽ tôi đã không thể tìm thấy sự quyết tâm để thành công trong lĩnh vực mà tôi tin rằng thực sự thuộc về mình. Tôi đã được tự do theo đuổi ước mơ vì nỗi sợ hãi lớn nhất của tôi đã không còn nữa. Tôi vẫn có được một cuộc sống hạnh phúc với một cô con gái đáng yêu, một chiếc máy đánh chữ cũ và một kho ý tưởng viết truyện. Và như vậy, những thất bại cay đắng đã trở thành nền tảng vững chắc giúp tôi xây dựng lại cuộc sống của mình."

7. Jeff Bezos - CEO Amazon.com: Năng khiếu là bẩm sinh, lựa chọn mới phức tạp


Jeff Bezos là người sáng lập cũng như CEO của trang Amazon.com, một trang bán hàng qua mạng nổi tiếng hàng đầu thế giới. Tại lễ khai giảng Đại học Princeton, 2010, Jeff Bezos đã phát biểu:

"Tôi mạo muội dự đoán rằng khi bạn trở thành cụ già 80 tuổi, trong những phút giây tự vấn lặng lẽ, hồi tưởng về cuộc đời đã qua, bạn sẽ nhìn lại một loạt những lựa chọn của mình. Rốt cuộc, con người mà bạn trở thành chính là những gì bạn đã lựa chọn. Bạn hãy tự tạo nên câu chuyện kỳ thú cho cuộc đời mình."

8. Mark Zuckerberg- CEO Facebook: Làm những gì mình yêu thích


Mark Elliot Zuckerberg là một lập trình viên máy tính và là một chủ doanh nghiệp người Mỹ. Lúc đang là một sinh viên của Đại học Harvard, anh đã thành lập website mạng xã hội Facebook với sự trợ giúp của các bạn học tại Harvard Andrew McCollum, cũng như của những người bạn ở chung phòng ở ký túc xá Dustin Moskovitz và Chris Hughes. Hiện nay anh đang là tổng giám đốc điều hành của Facebook. Năm 2011 tài sản cá nhân của Mark Zuckerberg ước tính khoảng 17,5 tỷ USD, xếp thứ 14 trong bảng xếp hạng 400 người giàu nhất Hoa Kỳ của tạp chí Forbes.

"Khi bạn về nhà ăn tối và bạn có món rau kinh khủng nhất thì bạn vẫn có thể ăn được nếu muốn. Kể cả khi bạn chơi một trò chơi, cho dù nó rất khó thì bạn cũng có thể thành công nếu yêu thích nó. Thực tế là nếu làm những gì mà bạn mong muốn, bạn sẽ cảm thấy dễ dàng hơn và có nhiều động cơ thực hiện hơn."

(Trích bài phát biểu của ông Mark Zuckerberg tại trường Belle Haven ở thành phố Menlo Park, CA, 2011).

9. Steve Ballmer- CEO Microsoft: Hãy kiên trì thực hiện đến cùng


Steven Anthony Ballmer là một doanh nhân người Mỹ và là Giám đốc điều hành của Tập đoàn Microsoft từ tháng 1 năm 2000. Ballmer là người đầu tiên trở thành tỷ phú (đô la) theo giá trị cổ phiếu thu được với vai trò là nhân viên của một tập đoàn mà ông ta không phải là người sáng lập hay là họ hàng của người sáng lập. Trong Bảng xếp hạng những người giàu nhất thế giới năm 2007 của Tạp chí Forbes, Ballmer được xếp là người giàu thứ 31 trên thế giới, với tài sản ước tính trị giá 15 tỷ Đô la Mỹ.

Sau đây là đoạn trích bài phát biểu của ông Steve Ballmer tại Đại học Nam California, 2011

"Niềm đam mê là khả năng truyền hứng thú với một điều gì đó còn sự nỗ lực và kiên trì lại là khả năng để tiếp tục thực hiện điều đó. Nếu nhìn qua các công ty mà tôi khởi nghiệp kinh doanh thì bạn sẽ thấy là hầu hết đều thất bại. Ngay cả với các công ty đã gặt hái nhiều thành công như Microsoft, Apple, Google hay Facebook thì bạn cũng cần phải biết rằng tất cả các công ty này đều đã trải qua những thời kì sóng gió. Có thể bạn có được những thành công nhất định, nhưng chẳng may sự nghiệp của bạn lại tan thành may khói. Bạn áp dụng một công thức cho ý tưởng mới, bạn coi đây là một sự cách tân nhưng nó lại không hoạt động. Và đó là lúc chứng tỏ tính ngoan cường, không ngừng lạc quan và kiên trì của bạn, những tính cách sẽ quyết định sự thành công của bạn trong tương lai.

10. Larry Page- Đồng sáng lập Google: Hãy nắm lấy những ước mơ


Lawrence Edward "Larry" Page (sinh ngày 26 tháng 3 năm 1973 tại Lansing, Michigan) là một nhà doanh nhân Mỹ, người đồng sáng lập ra công cụ tìm kiếm Google cùng với Sergey Brin. Page hiện đang Tổng giám đốc tại Google và có tài sản ước tính là 18,7 tỉ đô, giúp anh trở thành người giàu thứ 24 trên toàn thế giới (theo Danh sách tỉ phú năm 2012 của Forbes).

"Tôi nghĩ rằng mọi người sẽ cảm thấy dễ đạt được hơn khi có những ước mơ đầy tham vọng. Có thể nghe điều này hơi điên rồ nhưng vì không ai khác đủ điên rồ để làm điều đó nên bạn chẳng cần phải cạnh tranh. Có quá ít người dám làm những việc điên rồ như thế này, thậm chí tôi có thể đếm được trên đầu ngón tay trong khi những người khác đều thích làm việc tập thể và dính với nhau như keo. Những người giỏi nhất sẽ dám đương đầu với những thách thức lớn nhất. Đây chính là trường hợp của Google."

(Trích phát biểu của ông Larry Page tại Đại học Michigan, 2009).
(Nguồn Dân Trí)

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

Thời đại của sự thờ ơ!




Photo: Mike Kense

Thời đại gì mà Smartphone ngày càng mỏng manh con người ngày càng béo ị?
Thời đại gì mà bạn bè ngã thì người ta cười còn điện thoại rơi thì người ta khóc?
Thời đại gì mà tính năng quan trọng nhất của nghe – gọi chính là nút phớt lờ cuộc gọi của người thân?
Thời đại gì mà người ta có thể tự tin làm đủ trò trên màn hình điện thoại trừ việc nhìn thẳng vào mắt người khác?
Thời đại gì mà hẹn hò muốn sờ vào đâu cũng được, miễn là không sờ vào điện thoại của nhau?


“Thời đại gì khi điện thoại rơi vỡ, chúng ta lo lắng dằn vặt, còn khi những thứ khác bị mất, bị rớt,… chúng ta quá lười để cúi xuống nhặt chúng lên. Đó có thể là cục tẩy, cây bút, mối quan hệ, thậm chí là một ước mơ?” – Quang Trần
Cái thời đại này quá nhiều nghịch lý

Và thật lạ khi trong gia đình: Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết đòi. Con cái thích vòi mà không biết trả. Cha mẹ dạy điều hay, kêu lắm lời. Bước chân vào đời ngớ nga ngớ ngẩn. Cha mẹ ngồi đấy không hỏi, không han. Bước vào cơ quan cúi chào thủ trưởng. Vào quán thịt cầy, trăm ngàn coi nhẹ, góp giỗ cha mẹ suy tị từng đồng. Thường chẳng gọi điện về nhà hỏi thăm, mẹ gặp chuyện thì khóc lăn trên Facebook. Nhà cửa to hơn nhưng gia đình thì bé lại.
Trong cuộc sống đời thường thì sao?

Ngồi bên bia rượu hàng giờ, dễ hơn đợi chờ nửa giây đèn đỏ. Cảnh sát (giao thông) “thi hành” luật pháp, dân tình phạm pháp hối lộ. Vứt rác bừa bãi là không hay, nhưng người ta vẫn cứ làm mỗi ngày. Biết mỗi ngày mươi phút thể dục nhẹ nhàng khiến ta khỏe hơn, minh mẫn hơn, nhưng không nhiều người làm.
Và cả những nghịch lý trong tâm hồn

Thời của “thức ăn nhanh”, nhưng tiêu hóa chậm. Nhiều hiểu biết hơn, nhưng kém xử sự. Thân xác to hơn, nhưng tâm hồn nhỏ lại. Ta có smartphone để nắm bắt thông tin, nhưng lại thiếu giao lưu. Quá vô tư và quá ít cười. Học kiếm sống, nhưng không có cuộc sống. Bận nhiều về số lượng, nhưng ít về chất lượng. Còn nhỏ, ai cũng muốn sớm trưởng thành, lớn lên rồi thì ngược lại. (riêng cái này ai có thì tốt nhé, không có thì mới bất ổn)
Bạn còn thấy gì lạ trong xã hội ngược đời này không?

Nếu bạn thấy được nhiều điều như thế này, bạn sẽ làm gì? Đã có quá nhiều những lời khuyên mà chúng ta nghe hằng ngày rồi. Thứ chúng ta cần bây giờ là hành động. Đừng trở thành nạn nhân của thực trạng, đừng đánh mất những mối quan hệ, đừng thiếu đi những kỹ năng sống trong thời đại công nghệ này.

Một vài giải pháp hành động thiết thực:
Lấy ngay smartphone của bạn ra gọi về cho mẹ.
Tập trò chuyện bằng cách nhìn vào mắt bạn gái, và đoán cô ấy cần gì?
Dừng đúng vạch đèn đỏ.
Đọc một cuốn sách mới.
Thay vì quẹt smart-phone, quẹt bằng bút chì lên trang giấy trắng một ý tưởng cho ngày sinh nhật thằng bạn/con bạn thân.
5 đứa bạn thân đi mua NOKIA 1280 đến 30/4 này đi du lịch để smart-phone ở nhà.
10 phút thiền mỗi ngày.
Mỗi tuần một lần leo lên nơi cao nhất thành phố (ví dụ như Bitexco nếu bạn ở Sài Gòn) hóng gió.
Ngày hôm nay tôi sẽ ngủ sớm hơn hôm qua 10 phút.
Sáng mai tôi sẽ dậy sớm hơn hôm qua 5 phút.
Dành 10 phút tập “Sun Salutation” buổi sáng. (Bạn có thể lên Google tìm theo từ khóa: “Sun Salutation”)
Nở ngay ngay nụ cười ngay khi gặp bạn bè.



À, đến đây thì mình dừng đọc 2 phút nhé! Ngay bây giờ hãy gọi điện về cho mẹ đã. (nếu đã lâu rồi bạn chưa gọi)



Bạn gọi xong chưa? Rồi à? Tuyệt, vậy ta đọc tiếp.

….

Khi ta thấy một điều gì đó chướng tai gai mắt. Ta thường bất bình và khó chịu… Thường khi ấy, cái tôi như một trái bong bóng phình to. Càng phình to thì nó càng dễ vỡ và xác suất bị người ta lấy kim đâm càng tăng. Vì vậy, có rất nhiều lời khuyên nói rằng hãy học cách cho mình một khoảng lặng, quan sát và suy nghĩ thấu đáo xem mình nên làm gì? Thế nhưng, việc im lặng quá lâu mà không hành động gì cả sẽ rất có thể dẫn đến thờ ơ.

Albert Einstein từng nói: “The world is a dangerous place to live; not because of the people who are evil, but because of the people who don’t do anything about it.”


“Trong thế giới này, chúng ta không chỉ xót xa vì những hành động và lời nói của người xấu mà còn cả vì sự im lặng đáng sợ của người tốt.” – Martin Luther King

Ở thực trạng xã hội Việt Nam hiện nay, sự thờ ơ của người tốt còn đáng sợ hơn những thứ xấu xí, những thực trạng.

Vậy, 2 câu hỏi đặt ra là (1) khi nào ta nên im lặng và không làm gì cả? Khi nào ta nên hành động? Và (2) khi mà ta chưa có gì trong tay, ta chưa có tầm ảnh hưởng, ta có thể làm gì?

1. Ta nên hành động nếu ta chán ghét cái thực trạng ấy và muốn tạo ra sự khác biệt cho chính mình.
Nếu ai cũng đi trễ, hãy là người luôn đúng giờ.
Nếu ai cũng xem phim, đọc báo giật tít, hãy là người đọc sách.
Nếu ai cũng ngại ngần và chần chừ, hãy là người đầu tiên hành động.
Nếu ai cũng xoi mói và “thấm thía” người Việt xấu xí: Lười biếng, trọng bằng cấp, hôi của, lãng phí, gian lận, GATO, hùa theo đám đông… Hãy là người học cho chính mình, khiêm nhường, trung thực, tôn trọng sự khác biệt và dám nghĩ, dám làm, dám dấn thân, dám khác biệt, dám chịu trách nhiệm.

2. Quay trở lại về việc im lặng để trả lời cho câu hỏi số 2.

Ta nên im lặng nếu ta thực sự rất bất bình với những điều ta không muốn thấy người mà ta yêu quý. Hãy tin tôi, điều đó thực sự giúp họ rất nhiều. Một ví dụ đơn giản nhé. Ta thường cảm thấy sợ nhiều hơn khi ta mắc lỗi mà đáng lẽ ra người kia phải rất giận. Nhưng ta lại thấy họ im lặng. Và nó hữu ích hơn cho ta, làm ta hối hận hơn rất nhiều so với sự quở trách. Về phía người im lặng họ cũng vừa giúp được ta mà cũng ko bị thốt ra những lời không hay nữa…

Sự im lặng của ta còn giúp người ấy bình tĩnh nhìn nhận lại sự việc một cách thấu đáo hơn. Không ai muốn bị người mà mình yêu quý chỉ trích lỗi sai cả… Sẽ tốt hơn nếu ta để họ tự nhận ra điều đó và tự mình muốn thay đổi. Còn mình thì tập trung làm gương thôi
Thay cho lời kết

Hãy dừng việc mổ xẻ và phân tích quá nhiều về một vấn đề. Đến cuối cùng nó cũng chỉ quay về việc kể lể và than phiền mà thôi. Bạn sẽ không bao giờ thoát khỏi vòng luẩn quẩn đó. Thay vào đó hãy tập trung vào sự thay đổi của chính mình, tập trung vào hành động để tạo ra sự khác biệt.

Còn về sự im lặng, những khoảng lặng giúp tất cả mọi người nhìn nhận sự việc thấu đáo hơn. Hãy xem im lặng như đó là một cách để giúp người khác tự mình thay đổi theo cách mà họ muốn.


“Be the change you want to see in the world.” – Mahatma Gandhi

Và đừng quên chia sẻ bài viết này lên tường để lan tỏa tinh thần người trẻ dám thay đổi, hay chỉ đơn giản là bạn muốn nhắn nhủ với chính bản thân mình là: “Yeah, cuối cùng thì mình cũng đã gọi điện cho người mà mình muốn gọi từ lâu lắm rồi.” Hoặc: “Sáng mai nhất định dậy sớm tập thể dục.”

Tolamon-Triethocduongpho

Bằng cấp quan trọng lắm à?




“Bằng cấp nói cho nhà tuyển dụng biết bạn là ai. Năng lực của bạn nói cho cả thế giới biết bạn là ai. ” - Nguyễn Quang Nam

Trước khi đọc bài này, tôi muốn dành 4 câu hỏi cho các bạn:

  • Nếu bạn đang là sinh viên, bạn đang tự hào về ngôi trường mình đang học không? Bạn đang cảm thấy tự hào về tấm bằng mà mình sẽ nhận phải không?
  • Nếu bạn là một người đã đi làm, bạn thấy rằng bằng cấp có mang lại những gì mà bạn đã từng tượng tượng khi đi học không? Bạn đã thấy hài lòng với những gì mà tấm bằng mang lại chưa?
  • Nếu bạn là một người đi làm, đã có những thành công nhất định. Bạn đã thầy rằng thành công của bạn nhờ bao nhiêu phần trăm vào bằng cấp? Bạn có thầy rằng những thành công đó có do bằng cấp mang lại không?
  • Nếu bạn là một người không sỡ hữu bằng cấp những đã thành công. Bạn có thấy rằng nhiều khi bạn chẳng cần có một tấm bằng mà bạn vẫn thành công không?
Sau khi có những đáp án trả lời nhất định nào đó thì tôi bắt đầu nói cho bạn về sự ảo tưởng mà bằng cấp mang lại cho giới trẻ Việt Nam nói riêng và con người Việt Nam nói chung.

Chắc hẳn từ bé, bạn đã được gieo vào đầu những tư tưởng rằng mình học giỏi, mình có một tấm bằng tốt thì mình sẽ có một công việc ổn định và sẽ thành công trong cuộc sống. Lớn dần lên, bạn thấy rằng hầu như mọi người đểu nghĩ vậy, cha mẹ bạn nghĩ vậy, thầy cô bạn nghĩ vậy, xã hội Việt Nam này nghĩ vậy và rồi bạn cũng nghĩ vậy.
Nhưng bạn không ngờ rằng! Bằng cấp chỉ có giá trị thật sự khi mà bạn là con người có giá trị thật sự.

Sẽ thế nào nếu tôi nói rằng, bạn đang sống trong ảo tưởng về giá trị mà ngôi trường Đại Học mà bạn đang học và tấm bằng mà bạn sẽ nhận. Ôi! Thật là buồn cho bạn vì bạn chỉ biết rằng, bạn đang là một cái máy trong cái guồng quay của xã hội. Bạn chỉ là kẻ chạy theo những suy nghĩ do người khác vạch đường.

Ở cái đất nước Việt Nam này, có hơn 200 trường Đại Học, Cao Đẳng và trong số đó chẳng có trường nào lọt vào top 200 trường ĐH lớn nhất thế giới. Bạn nghĩ như thế nào? Bạn đang tự hào về ngôi trường mình đang học sao? Sẽ thế nào nếu bạn đem tấm bằng đó ra nước ngoài và xin việc ở một tập đoàn đa quốc gia. Người ta sẽ cầm tấm bằng của bạn và đập thẳng vào mặt bạn mà nói rằng: “Mày đùa bố à!”
Bạn hiểu ý tôi chứ! Đừng có mà ảo tưởng về giá trị của tấm bằng mà bạn đang theo đổi hay sỡ hữu

Nước Úc chỉ có 39 trường Đại Học – Cao Đẳng, trong khi đó họ có 8 trường lọt vào top 200 trường ĐH tốt nhất thế giới. Bạn thấy không? Họ học trong những trường Đại Học như vậy mà họ còn thấy chưa bằng lòng, chưa tự hào về những gì họ được dạy.

Trong khi đó, bạn đậu Đại Học, bạn vui mừng, gia đình bạn vui mừng, dòng họ bạn vui mừng, để rồi bạn vác cái mặt bần thần của bạn lên giảng đường chỉ để ngủ, để ngồi tán dóc, để tán gái và rồi sau 4 năm bạn chẳng có gì ngoài một tờ giấy trên đó có ghi dòng chữ “Bằng cử nhân”. Và rồi bạn chẳng có gì hết, ngoài một đống kiến thức tạp nham không áp dụng vào cuộc sống này.


Không phải con bò đi qua cổng trường Đại Học, rồi cũng trở thành kỹ sư.” – Nguyễn Đình Cống

Thật là buồn cười, khi bạn cứ nghĩ rằng bạn sỡ hữu một tấm bằng Đại Học thì rồi bạn sẽ có một công việc tốt và có thật nhiều tiền. Bạn sẽ sở hữu những nhà lầu, xe hơi… Bạn tỉnh lại đi, đừng có nằm mơ nữa. Tỉnh lại với cái thực tại phũ phàng rằng bạn đã làm được gì với tấm bằng để đạt được những điều đó.

Tiến sĩ Lê Thẩm Dương có nói một câu rất hay: “Nhiệm vụ của tấm bằng chỉ là để gõ cửa nhà tuyển dụng… Cốc cốc cốc… Em có bằng nè anh. Hết nhiệm vụ cái bằng.”

Đúng là vậy. Bạn chỉ sử dụng cái bằng cho nhiệm vụ ra mắt nhà tuyển dụng rằng mình đã được đào tạo. Nhưng tấm bằng chẳng nói lên rằng bạn sẽ làm việc như thế nào? Năng lực, kinh nghiệm của bạn mới nói lên rằng bạn là người như thế nào khi bạn làm việc thực sự.

Hay Ông Nguyễn Lâm Viên (Chủ tịch tập đoàn Vinamit) trong một lần tôi gặp mặt ông ấy nói rằng: “Sinh viên Việt Nam nhiều khi quá ảo tưởng về bằng cấp, khi chúng tôi tuyển dụng thấy rằng hầu như các bạn đều chỉ có bằng mà chả có tí kiến thức nào có thể áp dụng cả và rồi chúng tôi phải đào tạo lại.”
Có lẽ tôi cũng không nên nói quá nhiều, vì dù sao bạn cũng đủ thông minh để hiểu những điều tôi muốn nói

Những ông chủ bỏ học không sỡ hữu một tí bằng cấp nào nhưng họ đi lên bằng ý chí, nghị lực và niềm tin vào chính bản thân …. Bill Gates, Mark Zurkerbeg, Steve Jobs hay Đoàn Nguyên Đức, Lê Phước Vũ… Tất nhiên họ là số ít, nhưng bạn biết không họ chẳng có bằng Đại Học, họ cũng chẳng cần đi học mà họ sỡ hữu hàng trăm người hay hàng triệu người có bằng tiến sĩ, thạc sĩ, kỹ sư… Mà trong khi đó bạn bám víu niềm tin của mình vào bằng cấp để rồi thứ bạn nhận được chỉ là bằng cấp.

Nói đi thì phải nói lại, tôi không bảo là bạn không nên sỡ hữu cho mình những tấm bằng. Mà điều tôi muốn nói rằng, bạn hãy nghĩ rằng tấm bằng chỉ là một tấm vé để thông hành để bạn bước vào cuộc đời này vậy. Mà tấm vé thì chỉ có giá trị ở cửa vào, còn việc làm như thế nào với cuộc đời bạn lại là chuyện khác.
Bao nhiêu người trong các bạn sau khi sở hữu một tấm bằng chỉ dùng tới một lần rồi cất vào hộc tủ, treo lên tường hay dùng để làm đế lót chuột?

Thật sự, tôi mong rằng giới trẻ hãy tỉnh ngộ trước những ảo tưởng bản thân, nhìn ra xa hơn ra ngoài thế giới, nhìn vào sâu bên trong mình để thấy mình còn nhỏ bé, để thấy mình cần phải học hỏi, để thấy mình cần phải tìm hiểu.

Hãy tỉnh dậy sau giấc ngủ vinh quang đậu ĐH và sở hữu một tấm bằng ĐH. Hãy thể hiện hết khả năng của mình cho người khác thấy. Hãy ham học hỏi, hãy tìm hiểu những kiến thức bạn được học ở trong trường học. Hãy đi ra bên ngoài, hãy cọ xát với thực tế phũ phàng. Rồi một ngày bạn sẽ thấy rằng, chính bạn định nghĩa con người bạn, chứ không phải những tấm bằng hay phần thưởng định nghĩa con người bạn.

Bạn có thấy lạ lùng không? Khi mà những chàng trai cô gái ca sĩ, người mẫu không cần phải sỡ hữu một tấm bằng nhưng họ kiếm được một đống tiền, họ có xế khủng để đi. Trong khi đó bạn được đào tạo bài bản từ A đến Z và rồi bạn đi làm 8 tiếng một ngày, cố đợi đến cuối tháng để nhận lương. Và rồi những ước mơ về nhà lầu, xe hơi của bạn tan vào mây khói vì bạn thấy rằng bản thân mình chẳng làm gì được?

Bạn biết sao mà mấy cô người mẫu, ca sĩ họ có nhiều tiền vậy không? Bởi vì họ tạo giá trị cho nhiều người, họ tạo giá trị cho xã hội, họ làm việc bằng đam mê. Thay vì bạn, bạn chỉ tạo giá trị cho chính bạn, bạn tạo giá trị cho ông chủ của bạn và bạn sẽ nhận được lại giá trị tương xứng.

Lời cuối cùng tôi muốn nói rằng: Đừng mãi ngủ mê trong cái tư duy bằng cấp của xã hội này, đừng tự hào những gì trong quá khứ bạn đã đạt được. Hãy nhìn lại bản thân mình để thấy rằng mình đang còn kém cỏi, để mình cần phải học hỏi. Bạn tìm tòi, sáng tạo và không ngừng đánh giá lại bản thân. Hãy quên đi những gì mình đã đạt được, mà phấn đấu để mình đạt những thứ tuyệt vời hơn. Hãy là người tạo giá trị cho xã hội này và bạn sẽ được giá trị mà xã hội mang lại.

Nếu bạn vẫn làm những việc mà bạn đã từng làm thì bạn sẽ nhận được những thứ bạn từng nhận.” – Khuyết danh

Quang Nam _Triết học đường phố