Dịch vụ Web Hosting uy tín, công nghệ điện toán đám mây

Để một website hoạt động thì bạn cần 3 thứ: Tên miền, Website, Hosting. Trong đó yếu tố web hosting là rất quan trọng.

PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP CÙNG DỊCH VỤ VPS TẠI INET

Mỗi máy chủ là một hệ thống hoàn toàn riêng biệt, hệ điều hành riêng, bạn có toàn quyền quản lý root và có thể khởi động lại hệ thống bất cứ lúc nào. VPS hạn chế 100% khả năng bị tấn công hack local

Lập trình Android

Lập trình Android đang trở thành một sự lựa chọn tuyệt vời trong hành trình phát triển ứng dụng trên điện thoại di động với 1 tỷ người sử dụng, 1.5 triệu thiết bị mới được kích hoạt mỗi ngày.

Khóa học Lập trình PHP và MySQL

Ngôn ngữ lập trình PHP được tối ưu hóa cho các ứng dụng web, tốc độ nhanh, nhỏ gọn, cú pháp giống C và Java.

Giao tiếp Tiếng Anh khó không?

Phần mềm học tiếng Anh Giao Tiếp 123 cực hay. Mỗi đoạn hội thoại đều có phát âm và bản dịch đầy đủ nhằm giúp người học tiếng anh một cách tiện lợi nhất. Đồng thời bạn có thể GHI ÂM lại giọng nói của mình theo từng câu đàm thoại, từ đó sẽ giúp người học có căn cứ cải thiện khả năng nói cũng như nghe tiếng anh của mình

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

Học cách bỏ bớt để tập trung hơn


Ở một vùng quê nọ, có 2 cha con một nhà trồng hoa đang sinh sống trong một khu vườn rộng lớn. Người cha chăm chỉ, yêu lao động và được cả xã hội công nhận về thành công trong lĩnh vực trồng hoa. Còn người con có rất nhiều tài. Anh lớn lên trong vòng tay yêu thương và đầy đủ vật chất mà người cha ban cho. Anh đã học được nhiều nghề, làm được nhiều điều hay. Nhưng ở tuổi 35, anh vẫn là một người vô danh trong xã hội.


Anh luôn suy nghĩ về điều này, vẫn không thể hiểu tại sao mình làm nhiều điều hay mà đến giờ vẫn là người vô danh.

Người cha hiểu ý, liền đưa anh đến vườn hoa mà ông chuẩn bị thu hoạch. Ông chỉ vào cây bông hồng to nhất, đẹp nhất và rực rỡ nhất nằm giữa vườn cho cậu con trai và hỏi:

– Con có biết tại sao cây bông hồng kia lại to và đẹp rực rỡ hơn các cây khác không?

– Có phải vì cha mua giống mới không?

– Không phải, người cha đáp, tất cả đều chung một giống hoa con ạ.

– Thế có phải cha tưới cho nó nhiều nước và bón cho nó nhiều chất dinh dưỡng hơn không?

– Cũng không phải. Điều kiện chăm sóc và môi trường sinh trưởng của chúng đều như nhau.

– Vậy thì chắc là đất ở chỗ đó tốt hơn?

– Con lại sai nữa rồi. Đất cũng giống nhau.

Người con không biết trả lời sao nữa. Anh nghĩ mãi nhưng vẫn không thể giải thích nổi.

Lúc này, người cha mới ôn tồn bảo:

– Con có nhận thấy cây bông hồng này ít lá và ít nụ không?

– À đúng rồi. Nhưng có nghĩa là gì hả cha?

– Trong khu vườn này, chỉ duy nhất có cây bông này là ta thường xuyên nhìn tới. Khi thấy nhiều lá mọc quanh nó, ta tỉa bớt. Khi thấy nó có nhiều chồi, nhiều nụ đâm ra, ta cũng tỉa bớt.

Người con có vẻ hiểu ra điều gì đó, gật đầu liên tục. Người cha tiếp lời:

– Tất cả các cây hồng đều có điều kiện sống như nhau, nhưng cây này lại được đặc ân của ta là tỉa bớt cành, nụ và lá nên chất dinh dưỡng sẽ tập trung vào bông hoa, không bị phân tán đi nơi khác. Chính vì thế nó to hơn, đẹp hơn và rực rỡ hơn.

Trầm ngâm một lúc, ông lại tiếp:

– Cũng như con, tuy con rất giỏi, rất nhiều tài, làm được rất nhiều việc nhưng vẫn giống như những người khác vì con thiếu tập trung, bị phân tán năng lượng và thời gian vào quá nhiều thứ. Con cần phải xác định mình sẽ trở thành người như thế nào trong 5 năm tới. Con đam mê gì nhất, điều gì khiến cho con trăn trở nhất, điều gì khiến con có thể sống chết với nó, không quản khó khăn? Lúc đó con sẽ là người thành công, con trai ạ.

Lúc này, người con đã hiểu ra vấn đề. Anh khóc rồi quỳ xuống hôn vào tay người cha và cảm ơn ông về câu chuyện đã giúp anh nhìn nhận cuộc đời tốt hơn.

Sưu tầm

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

[Bài học cuộc sống] Thuận theo tự nhiên, nước chảy thành sông

Có một kẻ lang thang, đi vào chùa, thấy Bồ Tát ngồi trên đài sen nhận cúng bái của mọi người, anh ta vô cùng ngưỡng mộ.
Kẻ lang thang nói: “Tôi có thể đổi chỗ ngồi với Người một lát không?”
Bồ Tát trả lời: “Chỉ cần anh không mở miệng.” Kẻ lang thang ngồi lên đài sen. Trước mắt của anh là cả ngày hỗn loạn ầm ĩ, người đến phần lớn là cầu điều này điều kia. Anh vẫn cố gắng chịu đựng trước sau không mở miệng. Một ngày, một phú ông đến. Phú ông: “Cầu Bồ Tát ban cho con một đức tính tốt.” Nói xong ông dập đầu, đứng dậy, ví tiền lại bị rớt xuống mặt đất. Kẻ lang thang vừa muốn mở miệng nhắc nhở, nhưng kịp nhớ đến điều kiện của Bồ Tát.
Sau khi phú ông đi ra, thì có một người nghèo bước vào. Người nghèo nói: “Cầu Bồ Tát ban cho con ít tiền. Người nhà con lâm bệnh nặng, đang rất cần tiền ạ.” Cầu xong ông dập đầu, đứng dậy, nhìn thấy một túi tiền rơi trên mặt đất. Người nghèo thốt lên: “Bồ Tát quả thật hiển linh rồi.” Ông cầm túi tiền ra đi. Kẻ lang thang muốn mở miệng nói không phải hiển linh, đó là đồ người ta đánh rơi, nhưng anh lại nhớ đến điều kiện của Bồ Tát.
Lúc này, một người ngư dân đi vào. Ngư dân cầu xin: “Cầu Bồ Tát ban cho con bình an, ra biển không gặp sóng gió.” Đoạn dập đầu, đứng dậy, ông vừa muốn đi, lại bị phú ông túm chặt. Vì túi tiền, hai người đánh nhau túi bụi. Phú ông cho rằng người ngư dân đã lấy túi tiền, mà ngư dân thì cảm thấy bị oan uổng không cách nào chịu đựng nổi. Kẻ lang thang không thể nhịn được nữa, anh ta liền hô to: “Dừng tay!” Rồi đem chân tướng nói ra cho họ. Tranh chấp nhờ đó mà đã yên. Lúc này Bồ Tát mới nói:
“Ngươi cảm thấy làm vậy là đúng chăng? Ngươi hãy tiếp tục đi làm kẻ lang thang đi! Ngươi mở miệng tự cho mình rất công bằng, nhưng, người nghèo vì vậy mà không có tiền cứu chữa người thân; người giàu không có cơ hội tu đức hạnh; người ngư dân ra biển gặp sóng gió chôn thân dưới đáy biển. Nếu ngươi không mở miệng, mạng sống người nhà kẻ nghèo kia được cứu; người giàu tốn chút tiền nhưng giúp người khác mà tích được đức; ngư dân cũng vì dây dưa không cách nào lên thuyền, tránh được mưa gió, có thể còn sống sót.”
Kẻ lang thang im lặng ra khỏi chùa…
 Bài học:
Rất nhiều sự tình, nó thế nào, chính là như thế đó. Để nó tiến triển theo tự nhiên, kết quả sẽ tốt hơn. Khi đối mặt với sự việc, ai có thể biết rõ kết quả gì sẽ xảy ra chứ?
Yên lặng theo dõi diễn biến, chính là một loại năng lực!
Thuận theo tự nhiên, là một loại hạnh phúc!
Sưu tầm

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

Cuốn sách và giỏ đựng than

Có một câu chuyện kể rằng tại một trang trại ở miền núi xa xôi, miền Đông bang Kentucky, có một ông cụ sống với người cháu của mình. Mỗi buổi sáng, ông cụ đều dậy rất sớm để đọc sách. Có những cuốn sách ông đã đọc nhiều lần, đến mức cuốn sách sờn cũ, nhưng lúc nào ông đọc cũng say mê và chưa một buổi sáng nào ông quên đọc sách.

Cậu cháu trai cũng bắt chước ông, cũng cố gắng mỗi ngày đều ngồi đọc sách. Rồi một ngày, cậu hỏi ông:
- Ông ơi, cháu cũng thử đọc sách như ông, nhưng cháu không hiểu gì cả. Hoặc là có những đoạn cháu hiểu, nhưng khi gấp sách lại là cháu quên ngay. Thế thì đọc sách có gì tốt đâu mà ông đọc thường xuyên thế ạ...
Ông cụ lúc đó đang đổ than vào lò, quay lại nhìn cháu và chỉ nói:
- Cháu hãy đem cái giỏ đựng than này ra sông và mang về cho ông một giỏ nước nhé!
Cậu bé liền làm theo lời ông, dù rằng tất cả nước đã chảy ra hết khỏi giỏ trước khi cậu bé quay về đến nhà.
Nhìn thấy cái giỏ, ông cụ cười và nói:
- Nước chảy hết mất rồi! Có lẽ lần sau cháu sẽ phải đi nhanh hơn nữa!
Rồi ông bảo cháu quay lại sông lấy một giỏ nước.
Lần này cậu bé cố chạy nhanh hơn, nhưng lại một lần nữa, khi cậu về đến nhà thì cái giỏ đã trống rỗng. Thở không ra hơi, cậu nói với ông rằng “đựng nước vào cái giỏ là điều không thể”, rồi đi lấy một chiếc xô để múc nước. Nhưng ông cụ ngăn lại:
- Ông không muốn lấy một xô nước. Ông muốn lấy một giỏ nước cơ mà! Cháu có thể làm được đấy, chỉ có điều cháu chưa cố hết sức thôi!
Rồi ông lại bảo cháu ra sông lấy nước. Vào lúc này, cậu bé đã biết rằng không thể đựng nước vào giỏ được, nhưng cậu muốn cho ông thấy rằng dù cậu chạy nhanh đến đâu, nước cũng sẽ chảy hết ra khỏi giỏ trước khi cậu về đến nhà. Thế là cậu bé lại lấy nước, lại chạy nhanh hết sức, và khi về đến chỗ ông, cái giỏ lại trống rỗng.
- Ông xem này - Cậu bé hụt hơi nói - Thật là vô ích!
- Cháu lại nghĩ nó là vô ích ư... - Ông cụ nói - Cháu thử nhìn cái giỏ xem!
Cậu bé nhìn vào cái giỏ, và lần đầu tiên, cậu bé nhận ra rằng cái giỏ trông khác hẳn ban đầu. Nó không còn là cái giỏ than đen bẩn nữa, mà đã được nước rửa sạch sẽ.
- Cháu của ông, đó là những gì diễn ra khi cháu đọc sách. Có thể cháu không hiểu hoặc không nhớ được mọi thứ, nhưng khi cháu đọc, sách sẽ thay đổi cháu từ bên trong tâm hồn, như nước đã làm sạch giỏ than kia vậy...
------------------------------------------
Đọc sách để nuôi dưỡng tâm hồn

Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

Thương hiệu Trung Nguyên: 3 bài học lớn

Trung Nguyên trở thành một trong những thương hiệu được người Việt yêu nhất. Đây là một trong rất ít thương hiệu Việt Nam tạo ra nhiều cung bậc cảm xúc cho người tiêu dùng.



Trong một bài viết trên tạp chí Financial Times, Giáo sư Morgen Witzel của trường đại học Exeter tại Anh có nhận xét rằng: “Doanh nhân Đặng Lê Nguyên Vũ tin rằng, người Việt có thể sản xuất được những loại cà phê sành điệu, chất lượng cao và giá cả hợp lý. Thế là vào những năm 1990, nhãn hiệu Trung Nguyên ra đời với một nhà máy và một chuỗi quán cà phê. Đưa ngành cà phê Việt Nam vượt ra khỏi mặc cảm là cà phê chất lượng thấp, giá rẻ”.

Quá trình phát triển của thương hiệu Trung Nguyên đã gợi ý nhiều bài học về khởi nghiệp, trong đó tiêu biểu là 3 bài học thú vị sau:

1. Bài học đầu tiên là nghĩ lớn và dũng cảm theo đuổi con đường mới.

Xây dựng một thương hiệu cao cấp trong thị trường đang phát triển dường như là một sự trái ngược. Nhưng Trung Nguyên đã làm được việc này.

Vào những năm 90, tại thị trường đang phát triển của Việt Nam, thu nhập bình quân đầu người mới chỉ 250 USD (Theo Ngân hàng thế giới vào năm 2013 là 1.910 USD). Tuy nhiên, Trung Nguyên đã chọn chiến lược phát triển thương hiệu cao cấp với mong muốn thu hút thị trường trong nước cũng như xuất khẩu.

Để làm được điều này, trước tiên Trung Nguyên cần phải thuyết phục người tiêu dùng nội địa sử dụng sản phẩm cao cấp, cũng như thuyết phục thị trường quốc tế rằng Việt Nam có thể sản xuất những loại cà phê cao cấp và chất lượng không thua kém “các tay chơi lớn.”

Làm thế nào để chinh phục thị trường với một hệ thống phân phối nội địa kém hiệu quả như lúc bấy giờ? Ông chủ hãng cà phê lúc ấy đã có câu trả lời, thiết lập một hệ thống quán cà phê có kiểu mẫu một phần tương tự như Starbucks, nơi có thể giới thiệu và bán cà phê cho người tiêu dùng.

Kế hoạch xây dựng thương hiệu cũng đã được chuẩn bị chu đáo. Cạnh tranh trực tiếp với các nhãn hiệu đa quốc gia lúc đó như Nescafe, và định vị nhãn hiệu như một phần văn hóa truyền thống của Việt Nam.

Ngày nay, có rất nhiều thương hiệu cà phê sành điệu tại thị trường Việt Nam, nhưng ai cũng nhớ hình ảnh người tiên phong này.

Trong cuốn sách “My Vison”, Quốc vương Mohammed bin Rashid Al Maktoum của Dubai, đã khuyên doanh nhân đất nước mình rằng : “Mặc dù chúng ta đang sống trong một xã hội văn minh, nhưng thế giới kinh doanh vẫn như trong rừng thẳm. Có những doanh nhân thành đạt bằng cách hoãn binh và đợi cho tới khi có cơ hội để thể hiện. Nhưng đa phần các sự nghiệp lớn được tạo dựng với tinh thần tiên phong. Khi bạn đã từng tiên phong một lần thì phải tiên phong thêm một lần nữa. Vì để đảm bảo thành công, bạn phải tham gia cuộc đua và phải chiến thắng. Suy cho cùng, sẽ chẳng có ai nhớ người về nhì – dù kẻ về nhì đó là người chinh phục đỉnh Everest hay đặt chân lên mặt trăng.”

2. Bài học thứ hai là chọn đối thủ lớn và cam kết ganh đua.

Rất nhiều doanh nhân trẻ khi khởi nghiệp đặt ra những mục tiêu khiêm tốn cho chính mình và doanh nghiệp. Điều đó cũng tốt, vì những mục tiêu khả thi sẽ giúp doanh nghiệp mới bảo toàn vốn và phát triển một cách an toàn.

Điều đặc biệt có thể thấy từ Trung Nguyên là luôn chọn những đối thủ lớn hơn mình rất nhiều để tuyên bố cạnh tranh, như Nescafe, Vinacafe, rồi Starbucks. Và kết quả là thị trường cà phê hòa tan Việt Nam được chia thành thế chân vạc rõ rệt. “Cuộc chiến” cũng đang diễn tiến thú vị và bất phân thắng bại.

Michael Dell, người sáng lập tập đoàn Dell từng phát biểu: ”Khi chọn đối thủ lớn, tuyên bố cạnh tranh với lòng tự trọng sẽ giúp bạn luôn suy tư và tìm ra chiến lược tối ưu”.

Có thể không nhất thiết lúc nào cũng phải chọn đối thủ lớn để quyết tranh, nhưng điều này nói lên tinh thần lãnh đạo doanh nghiệp vượt qua mặc cảm, hiểu thật rõ chiến lược cần thực hiện để thay đổi thân phận, phá vỡ trật tự hiện có để vươn lên dẫn đầu.

Dan Senor và Saul Sing cũng đã viết trong cuốn sách “Quốc gia khởi nghiệp”: “Những tổ chức lớn, dù là quân đội hay tập đoàn, cần thường xuyên cảnh giác với thái độ khúm núm và thói tư duy bầy đàn, nếu không, có nguy cơ lao vào những sai lầm nghiêm trọng. Tinh thần khởi nghiệp được sản sinh khi con người dám vượt qua các rào cản, đảo ngược mọi quy phạm xã hội, và tung hoành trong một nền kinh tế tự do thương mại, tất cả nhằm thúc đẩy những ý tưởng cấp tiến.”

3. Bài học thứ ba là khác biệt, ẩn dụ và lòng trung thành.

Nếu bạn hỏi "Thương hiệu cà phê nào gắn liền với hai chữ “khác biệt”?", câu trả lời dễ dàng nhận được là "Trung Nguyên.”

Trung Nguyên đã thành công khi đưa giá trị và văn hóa quốc gia vào sản phẩm, vào thương hiệu, đã thật sự thu hút tầng lớp trung lưu, và thay đổi thị trường cà phê Việt Nam.

Khác với nhiều thương hiệu khác chỉ xoay quanh chiến lược tạo cảm xúc hằng ngày cho người tiêu dùng. Trung Nguyên đưa vào thương hiệu những cảm xúc trách nhiệm xã hội, trách nhiệm quốc gia một cách đậm nét như một lời cam kết và luôn tạo nên tính thời sự cho thị trường.

Những thông tin liên quan Trung Nguyên luôn được người tiêu dùng chú ý và truyền miệng một cách rất nhanh chóng. Xét ở nhiều góc độ khác nhau, điều này cho thấy thương hiệu Trung Nguyên có ý nghĩa với rất nhiều người.

Guy Kawasaki, đã viết trong cuốn sách nổi tiếng có tựa đề Khởi Thuật rằng: "Rất nhiều người khi lập ra công ty thì nghĩ ngay đến lợi nhuận, họ sẽ đạt được điều đó nhưng chỉ sẽ là lợi nhuận ngắn hạn. Hãy tạo ý nghĩa cho công ty bạn, ý nghĩa với chính bạn và với người tiêu dùng".

Ý nghĩa ở đây không nói đến tiền, quyền lực hay uy tín. Đó cũng không phải là tạo ra một nơi làm việc tốt đẹp. Đó là tạo ra một mục tiêu, động lực, hình ảnh mà chính bản thân mình, cộng sự của mình, cũng như khách hàng của mình cùng có cảm xúc, cùng ủng hộ, cùng xây dựng. Điều đó sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và chiến thắng. Khi khách hàng và tất cả các bên liên quan khác cùng tập trung xung quanh doanh nghiệp như một “đội thập tự chinh”, bạn có thể đánh bật nhiều đối thủ ra khỏi thị trường, đây là lợi nhuận to lớn và dài hạn, Guy Kawasaki viết trong sách.

Cho dù nhiều thương hiệu nước ngoài đang cố gắng bức phá, cố chiếm cho bằng được thị phần, nhưng vẫn hy vọng Trung Nguyên tiếp tục đứng vững với ý nghĩa thương hiệu, đó là chất xúc tác cho tinh thần khởi nghiệp, đó là trách nhiệm của một thương hiệu quốc gia. Chương trình 100 triệu cuốn sách của Trung Nguyên một lần nữa khẳng định tâm và tầm của một doanh nghiệp. Đó không chỉ là kinh doanh đơn thuần. Đó là kinh doanh có khát vọng."

Nguồn: Nhuongquyenvietnam.com

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Hướng dẫn sử dụng Google Form Responder

Ngoài việc là một bộ phần mềm văn phòng trực tuyến cho các doanh nghiệp , Google Docs còn được sử dụng như một phiếu đăng ký, bảng thăm dò ý kiến hoặc bảng hỏi khá tuyệt vời để thu thập thông tin khách hàng.

Bạn có thể sử dụng Google Docs để tạo ra các Goolge Forms đơn giản, các cuộc điều tra , các cuộc thăm dò và có thể (nhúng) embed vào trang web của bạn chỉ bằng vài thao tác rất đơn giản.
Tuy nhiên, khi có người điền thông tin vào form thì họ không được thông báo, người chủ form cũng không biết để xử lí.

Google Form Responder là công cụ cho phép bạn gửi email cho người đăng ký, đồng thời gửi thông báo cho những người liên quan biết để xử lý thông tin. Việc sử dụng Email Responder sẽ giúp bạn, đặc biệt là dân làm marketing, kinh doanh online tiết kiệm tối đa thời gian, công sức, đồng thời mang lại hiệu quả cao.

Còn bây giờ, hãy tải ngay một công cụ Marketing Online trị giá $50 của CEO iNET Nguyễn Trọng Thơ bằng việc đăng ký vào form dưới đây và làm theo các bước trong video sau là bạn sẽ có một công cụ kết hợp giữa Google Forms, Google Docs và Gmail cực kì tuyệt vời đấy!

             





Tham khảo nguyentrongtho.com

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

Hướng dẫn sử dụng iTarget để lấy ID/Email đối tượng tiềm năng

Phần mềm iTarget của bác Bình Nguyễn rất hay để:
  • Tìm kiếm, phân loại UID facebook để chạy quảng cáo trúng đối tượng mong muốn 
  • Theo dõi sự tương tác của thành viên với Profile/ Fanpage 
  • Hỗ trợ chăm sóc khách hàng (Fans/Friends trên facebook)

    Các giải pháp chi tiết:

Hôm nay mình sẽ hướng dẫn các bạn cài đặt phần mềm này.
Các bạn có thể down phần mềm này tại trang http://itarget.tin.vn/ và tùy theo nhu cầu sử dụng nhiều hay ít bạn có thể đăng ký theo các gói 3 ngày, 3 tháng hay 1 năm. (Chi tiết: itarget.tin.vn).

Bạn đăng ký dùng thử bằng cách:

Bước 1: Vào file download, mở iTarget.exe lên và thấy cửa sổ này:

Bước 2: Đăng ký
Click vào Registry và dùng 1 trong 3 hình thức đăng ký – Google account, Facebook Profile, hoặc Email:

Bước 3: Đăng ký dùng thử:
Soạn tin: KH888 iTarget gửi 8055

HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG CÁC CHỨC NĂNG CỦA iTARGET DOWN TẠI ĐÂY:


Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

Kẻ bướng bỉnh cô đơn

Vào cuối những năm 1950, bang New Orleans ở Mỹ đã xoá bỏ sự phân biệt mầu da ở các thư viện, trên xe buýt và ở các công viên công cộng, duy ở các trường học thì vẫn không. Năm 1960, một toà án liên bang ra quyết định bắt chính quyền bang này phải cho phép học sinh da đen tới các trường vốn dành cho da trắng. Ruby đăng ký học lớp Một ở một trường gần nhà. Em sẽ là học sinh da đen đầu tiên và duy nhất của trường vào năm đó.
Ngày nhập trường, bốn cảnh sát toà án liên bang hộ tống Ruby và mẹ em tới trường trong một chiếc xe limousine lớn. Đợi họ ở cổng trường là một đám đông da trắng giận dữ, gào thét, chửi rủa.
Xuống xe, hai cảnh sát đi trước, hai đi sau để bảo vệ, họ đi dọc những bức tường đầy vết cà chua và những dòng chữ thoá mạ. Một người đàn bà da trắng gào lên "Tao sẽ đầu độc mày, tao sẽ tìm được cách." Nhớ lại hành trình đi qua đám đông hung dữ đó, một cảnh sát liên bang nói về Ruby: "Em không khóc. Em không thút thít. Em chỉ xốc bước đi cùng, như một người lính bé nhỏ. Tất cả chúng tôi đều rất tự hào về em."
Cả ngày hôm đó, hai mẹ con không dám bước chân ra khỏi phòng hiệu trưởng. Qua vách kính, họ chứng kiến cảnh các phụ huynh da trắng xông vào trường và giận dữ kéo con mình ra ngoài.
Ngày hôm sau, cảnh sát lại hộ tống Ruby, đám đông da trắng lại gào thét ở cổng trường. Ám ảnh nhất với Ruby là hình ảnh một chiếc quan tài với một búp bê da đen nằm bên trong. Bên trong trường vắng tanh, không có một học sinh nào khác ngoài em. Toàn bộ các giáo viên cũng từ chối đứng lớp. Toàn bộ, trừ một cô giáo trẻ tên là Barbara Henry. Hôm đó, cô bắt đầu dạy bảng chữ cái, như trước một lớp học bình thường. Và trong một năm học đó, ngày này qua ngày khác, lớp chỉ có một thầy một trò.
Em Ruby Bridges, 6 tuổi, vào học lớp một năm 1960 dưới sự bảo vệ của cảnh sát liên bang Mỹ (Ảnh: Internet)
Đọc những dòng trên thật là dễ dàng, chỉ vài giây là xong. Nhưng chúng ta hãy dừng lại một chút để hình dung ra những gì mà Ruby và gia đình em đã trải qua. Một năm trời lủi thủi một mình, không có bạn chơi, một năm trời một đứa bé lớp một hứng chịu sự căm thù của người lớn.
Cái giá phải trả không phải chỉ là sự cô đơn và khủng bố tinh thần mà Ruby 6 tuổi phải trải qua hàng ngày. Bố Ruby bị đuổi việc vì sự cả gan của mình. Cửa hàng thực phẩm quen từ chối bán hàng cho mẹ em. Ngay cả ông bà của Ruby ở Mississipi cũng bị đuổi khỏi mảnh đất mà họ đã thuê để trồng trọt trong 25 năm qua, khi câu chuyện lan tới bang này.
Trong năm đó, mỗi ngày là một cơ hội để Ruby chuyển sang trường tiểu học khác, nơi các bạn da đen của em đang học với nhau, và cuộc sống sẽ trở lại bình thường, sẽ như cũ. Bố mẹ của Ruby không phải những người hoạt động xã hội hay tham gia chính trị gì. Với một đứa bé 6 tuổi, với một gia đình lao động nghèo và ít học, sự cám dỗ để bỏ cuộc lớn tới mức nào. Thật khó mà lý giải được sự bướng bỉnh và điên rồ của họ. Họ vẫn tiếp tục vì bỏ cuộc không phải là lựa chọn của họ. Vì "như cũ" không phải là điều họ muốn.
Chúng ta hay có xu hướng bám lấy những người siêu phàm, những người được cho rằng một tay thay đổi thế giới, mà bỏ qua câu chuyện của những kẻ người trần mắt thịt như chính bản thân chúng ta, những người lê lết đau đớn ở cuối đoàn marathon, những người như em Ruby.
Chúng ta bị thu hút bởi những người xuất chúng và nổi tiếng, chúng ta dễ rơi vào tâm lý chờ đợi, phó thác. "Cái thể chế này nó thế!," Chúng ta nói, và khoanh tay chờ đợi. Chúng ta đợi một Lý Quang Diệu mới xuất hiện để bộ máy công quyền trơn tru hơn, đợi một Mẹ Theresia mới để lòng tử tế nảy nở trong cộng đồng, đợi một Martin Luther King mới để sự bình đẳng được lan truyền trong xã hội. Dạng tâm lý này không chỉ đặc trưng cho những việc ngoài xã hội. Với cuộc sống riêng của chúng ta, ta cũng xử sự như vậy.
Khi Ruby lên lớp hai, em không cần cảnh sát liên bang hộ tống nữa. Không còn đám đông la ó trước cổng trường nữa. Trẻ em da trắng lại tới trường, cùng với Ruby và thậm chí cả vài học sinh da đen khác nữa.
Điểm chung của cuộc vật lộn của những con người vô danh này là họ hành động vì họ cho rằng họ cần làm như vậy, không phải vì có người khác nhìn vào họ, trông chờ vào họ, hay trao nhiệm vụ cho họ. Họ không đại diện cho ai cả, và có lẽ sự kiên cường của họ đến từ điểm này. Những cuộc marathon bướng bỉnh và điên rồ của những con người bé nhỏ, nếu may mắn như trong trường hợp của Ruby thì được nhắc tới trong một chú thích bé tí của lịch sử, nhưng phần lớn xảy ra âm thầm, không ai biết tới.
Nhưng tôi tin rằng không có họ thì cũng không có thay đổi trong xã hội.
(Đặng Hoàng Giang)
(Phó giám đốc CECODES - Trung tâm Hỗ trợ Cộng đồng và Nghiên cứu Phát triển)

"Tôi rất thích cách nhìn về "những người cuối đường đua" của tác giả bài viết này. Ai cũng sống theo một chuẩn mực nào đó xã hội đặt ra. Nhưng để vượt qua khó khăn và để thành công, không thể thiếu chuẩn mực của riêng mình. Vạch đích số 1 chỉ dành cho một người. Nhưng vạch đích chiến thắng bản thân ai cũng phải vượt qua. Chẳng vì ai cả, vì chính bản thân chúng ta thôi" - Ưng đen -

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

HÃY LÀM VIỆC NHƯ THỂ HỌ TRẢ BẠN 1000 USD 1 GIỜ, DÙ NÓ CHƯA ĐẦY 1 USD

Hồi đó tôi có một suy nghĩ rất mắc cười như vầy, ai trả càng nhiều tiền, tôi sẽ càng nỗ lực, chăm chỉ hơn cho người đó. Trả ít, làm ít, trả nhiều làm nhiều, hiển nhiên rồi!

Sai rồi mấy đứa, dù chỉ được trả chưa tới 1$, hoặc không được trả 1 xu nào, hãy làm việc như thể ta được trả 1000$ vậy. Nhiều người cứ ngồi than vãn, bảo nếu công ty trả tôi nhiều tiền hơn, tôi sẽ làm tốt hơn. Thật ra quản lý hay giám đốc nào cũng vậy, họ sẽ chẳng trả 10$ cho một anh chàng chỉ thể hiện được 5$ giá trị, cái gì cũng có cái giá của nó cả, bạn phải làm tốt trước, rồi bạn mới được cân nhắc trả nhiều tiền hơn.

Có một điều thú vị khác là trong suy nghĩ hầu hết mọi người, họ luôn so sánh nỗ lực mình bỏ ra với đồng tiền họ thu vào. Thực ra điều này dẫn đến tình trạng, nếu anh được trả ít tiền, anh cũng sẽ trở thành một kẻ rẻ mạc, bởi anh chỉ làm đủ số tiền mình được trả thôi. Nếu vậy thì tôi có thể cậy nhờ anh trung thành, tận tụy với tổ chức khi chúng tôi gặp khó khăn không? Tất nhiên là chả bao giờ rồi.

Thực ra dù có nhận được ít hay nhiều, hãy làm việc bằng 120% sức mạnh của bạn, để bạn giỏi hơn từng ngày, để chính bạn còn tiếp tục tin vào bản thân mình, để không biến mình thành nô lệ của đồng tiền, và để chứng tỏ bản thân, năng lực của mình đến mọi người. Nếu chẳng may có người chú ý đến công ty bạn, tìm 1 người cho 1 vị trí hay dự án hấp dẫn nào đấy, bạn nghĩ là họ sẽ chọn một "thằng đần" dù lương 3 cọc 3 đồng vẫn cày ngày cày đêm hoàn thành bổn phận của mình, hay một người tầm thường ngày ngày trôi lều bều trong công ty và than vãn chế độ lương bổng? Bạn nghĩ rằng khi đồng nghiệp bạn có những cơ hội hấp dẫn, họ sẽ giới thiệu đến ai? Một kẻ bất tài? Hay ít nhất là kẻ ấy đợi "tiền" tới rồi tài sẽ có? Sai rồi, tài phải có rồi tiền nó mới tới!

Từ giờ trở đi, cứ nhủ trong đầu mình là tôi được trả 1000$ cho 1 giờ làm việc này, rồi làm sao cho xứng với số tiền đó, rồi bạn sẽ xứng đáng với nó thiệt, không lâu đâu, tin Ưng Đen tôi thêm 1 lần nữa đi ^__^

- Đã là vàng, thì dù ở đâu cũng phải tỏa sáng -

- Ưng Đen -

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Tại sao không bắt đầu từ Nhân viên Bán hàng?

Này các bạn trẻ…
Hồi còn đi học, Tony nghe tuyển “nhân viên bán hàng” là dội ngược. Vì tưởng tượng cảnh mồ hôi mồ kê chạy xe máy ào ào trên đường, phía sau là thùng hàng, vô năn nỉ chỗ này chỗ kia, có khi bị đuổi. Rồi trong giao tiếp, cái thế người bán bao giờ cũng thấp hơn thế người mua, nó bảo con trâu màu vàng cũng dạ “vàng quá”, sĩ diện ít ai chịu làm nghề bán hàng, dân mình thích sĩ. Rồi bị ép doanh số, một tháng phải bán được bao nhiêu sản phẩm, còn không thì phải nghỉ, nên cuộc sống cũng sẽ áp lực hơn.
Với tâm lý đó nên sinh viên ra trường ít đứa nào chịu làm nhân viên bán hàng. Tony ngồi suy nghĩ lại, mình dưới quê lên, trên răng dưới dép, học kinh tế ra trường có nghề ngỗng gì đâu, nếu làm nhân viên văn phòng ngồi máy lạnh thì tích lũy đến bao giờ. Nếu là con gái thì thôi kiếm thằng chồng nào chịu khó, việc nhà việc cửa giao cho nó cày, trong khi mình là đàn ông con trai, thì cần phải vững vàng về tài chính.
Nghĩ vậy nên một ngày kia Tony mới đăng báo tự quảng cáo. Bạn bè một số đứa nói nhục thế, cầm tờ báo có hình Tony ở mục Người Tìm Việc mà cười khinh bỉ. Tony thấy chả nhục gì, sức lao động của mình là hàng hóa, phải quảng cáo để tăng khả năng tiếp cận với nhiều đối tượng khách hàng chớ. Đúng như dự đoán, họ gọi điện mời phỏng vấn quá trời. Nhờ chị Lan giới thiệu mà Tony thi tuyển vào công ty của Nhật làm nhân viên bán hàng ngay lúc nhận bằng tốt nghiệp. Nhờ những năm tháng nước mắt nước mũi, dưới sự đào tạo kỷ luật VÔ CÙNG hà khắc của người Nhật mà Tony mới có được ngày hôm nay.
Trở lại việc làm sale, đó là môi trường tốt nhất để 1 đứa ngáo ngơ trở nên bản lĩnh. Làm sale, mình sẽ TỰ đào tạo mọi kỹ năng, từ phân tích tâm lý, đến ăn nói, nhậu nhẹt hát hò, đàm phán thương lượng, tung chiêu quánh phủ đầu...đến năn nỉ xuống nước thảo mai nịnh nọt. Vì bán hàng nó cực, nên thu nhập thường sẽ gồm lương cứng và hoa hồng. Lương cứng thì thường chỉ đủ sinh hoạt, thu nhập tích lũy là hoa hồng, nên sẽ là động lực thức khuya dậy sớm để làm. Nhân viên bán hàng được ví như là chiến sĩ ra mặt trận vậy, còn hậu phương là cán bộ chứng từ, logistic, kho bãi…
Trần Quốc Tuấn trong Binh Thư Yếu Lược có nói, cốt yếu nhất trong việc đánh thắng giặc Nguyên Mông là “quý hồ tinh bất quý hồ đa”, tức quân cốt yếu là sự tinh nhuệ chứ không phải là đa số. Công ty nào có đội ngũ quân tinh nhuệ thì đều chiến thắng, thương trường là chiến trường.
Nên này các bạn trẻ, dù tốt nghiệp ngành gì, đang thất nghiệp mà đứng trước cơ hội làm nhân viên bán hàng, đừng có ngại. Lao vô làm đi, sĩ diện làm gì. Thất nghiệp ăn bám mới nhục chứ đi làm là không có cái nghề nào cao hơn nghề nào.
Mình chịu cực khổ 1 thời gian sau đó ngon lành lắm. Cạm bẫy thương trường cũng nhiều, mình giỏi giang hóa chứ đừng có ma lanh hóa. Các bạn cứ nhìn 1 con diều bay cao như vậy, là nhờ cái sợi dây cột dưới đất. Nhiều lúc con diều nghĩ, thôi cắt sợi dây đi, sẽ bay cao vút lên trời xanh luôn. Sợi dây đó chính là tính kỷ luật, chính là đạo đức. Mà con người mình không có nó, bay cao chỉ là “cuốn theo chiều gió”, rơi xuống lúc nào không hay. Các bạn trẻ nhớ kỹ lời Tony dặn. DÙ LÀM GÌ Ở ĐÂU VỚI AI, đồng tiền mình làm ra phải là đồng tiền sạch, phải từ mồ hôi trí tuệ của mình. Ai dạy khôn dạy khéo gì đó kệ họ. Thật thà chưa bao giờ là cha dại cả, trung thực là cái khôn ngoan nhất trong mọi khôn ngoan mà con người có thể nghĩ ra.
Có 1 bạn trẻ tên Kiên, người Bình Định. Hồi nhỏ quậy phá gì đó mà bị mất hết 1 cái tai. Nó nói con ham chơi chỉ học đến lớp 11 đã nghỉ. Theo bạn bè vô nam làm công nhân. Sau đó, nó nghỉ phụ hồ, làm giao hàng nước đóng bình cho các nhà máy trong khu công nghiệp ở Dĩ An, lương 3 triệu. Sau thời gian, nó xin sếp làm công việc bán hàng kiêm giao hàng. Làm quần quật từ mờ mờ sáng đến khuya. Gọi tiếp thị khắp nơi, hàng cũng ngõ hẻm gì cũng chạy đến, nửa đêm ai gọi giao nước cũng đi. Rảnh là nó đi tới tận nhà gửi card tiếp thị vô khe cửa, nên 1 tháng hoa hồng cũng được 3-4 triệu nữa.
Lần lĩnh hoa hồng đầu tiên tiên nó mời Tony đi ăn, nói con hẻm biết lấy gì cảm ơn dượng đã chỉ đường cho con sống một cách tử tế. Mà dượng sang trọng quá, con mang theo toàn bộ tiền của con để dành xưa giờ luôn nè. Mình mà cầm 10 triệu đồng thì khách sạn 5 sao nào cũng dám vô dượng há. Thấy nó ốm nhách, da mặt đen thui vì chạy suốt ngày ngoài nắng, cái túi căng phồng ra vì những 10 triệu tiền mặt mang theo, Tony hẻm biết nói gì, chỉ thấy rưng rưng nước mắt. Mới nói thôi dượng cũng chẳng có gì cho con, thôi con ráng tích lũy thêm đi, cày thêm được khoảng 100 triệu thì dượng chỉ cho cách làm ăn, còn mua nhà mua cửa lấy vợ đẻ con nữa.
Bữa đi ăn với nó đến giờ cũng mấy tháng. Bữa nay, nó gọi qua nói con để dành được 50 triệu rồi dượng, tối dượng có về Villa De Tony hem để con qua gửi dượng cất giùm. Nó nói trên Bình Dương ai cũng khen con dễ thương nên mối lái nhiều lắm. Con phải dậy từ lúc 4h, đi giao hàng từ 5h sáng đến 10h đêm mới xong, tháng nào con cũng tích lũy được ít nhất 2 chỉ.
Tony nói sao con giống mấy ông bà mình ở quê dữ vậy, lâu lâu lòi ra 1 đống vàng ki ki cóp cóp… Thôi con mở 1 tài khoản, rồi bỏ tiền vô đó đi, tự quản lý tài chính cũng là một kỹ năng lớn.
Hôm nay nó lên Tp mua đồ tết gửi về cho em nó ở quê, sắp tết rồi. Nó ghé VP chơi, cầm theo gói trà, Tony trả lại kêu nó gửi về quê đi, dượng ở đây đâu có thiếu. Nó ngồi cười, gương mặt sạm đen vì nắng gió, nhưng ánh mắt sáng bừng của sự quyết tâm. Tony nói “con làm việc cật lực như vậy, đạo đức như vậy, kỷ luật như vậy…thành công là điều dĩ nhiên”. Thấy dáng nó ốm tong ốm teo đi về mà Tony mừng thầm, lại có một con sao biển nữa đã được ném trở về với đại dương để sống một cuộc đời ý nghĩa…
--------------------------------------------------------------------------
Tin tức cập nhật mới nhất: Bạn đã chuyển nghề từ bán nước đóng bình sang bán bất động sản khu Mỹ Phước Bình Dương mấy tháng nay. Bạn đã kịp tậu cho mình 1 nền (150 triệu) và đã xây dựng cái nhà trọ nhỏ cho công nhân ở khu nhà máy Kumho gần đấy thuê.
Bạn dành dụm và dự kiến năm 2015, bạn sẽ kiếm được 5 miếng đất nền nữa và gộp sổ đỏ lại thành 1 miếng to.
Bạn đang bán bất động sản, cũng với tình yêu và sự đam mê mãnh liệt. Từ 5h sáng đã mò ra quán cà phê tâm sự lê la, và dắt khách đi coi đất, đàm phán, tham dự mọi hội chợ triển lãm để tăng cơ hội tiếp thị với khách hàng đến tối mịt.
Bạn nói, năm 2015 con sẽ gom 5 miếng đất lại, đủ 750m2 sẽ làm cái xưởng sản xuất chổi đót gì đó của quê bạn. Bạn sẽ đem người ngoài quê vô làm công nhân vì họ lành nghề và nhờ dượng xuất khẩu.
Hẻm lẽ qua năm 2015, tui đi xuất khẩu chổi đót?
Chổi đót tiếng Anh nói sao, tui đâu có biết…
Theo Tony Buổi Sáng

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

Sự khác nhau giữa Digital Marketing & Online Marketing

Bài viết rất hay về Digital Marketing và Online Marketing.
---------------------------------------------------------------------------------
Hiện nay bạn sẽ thường nghe những từ ngữ như Digital Marketing, Internet Marketing hay Online Marketing trôi nổi khắp nơi trên mạng và có rất nhiều người sử dụng các từ này như các từ đồng nghĩa và có thể thay thế cho nhau được. Nhưng trên thực tế thì Digital Marketing là một cụm từ mang ý nghĩa bao hàm hơn và Online Marketing / Internet Marketing là một phần của Digital Marketing. Vậy chính xác thì Digital Marketing là gì? Xin được trích dẫn định nghĩa từ Wikipedia:
Digital marketing is marketing that makes use of electronic devices (computers) such as personal computers, smartphones, cellphones, tablets and game consoles to engage with stakeholders. Digital marketing applies technologies or platforms such as websites, e-mail, apps (classic and mobile) and social networks. – Wikipedia
Tạm dịch: “Digital Marketing là phương pháp quảng cáo sử dụng các thiết bị điện tử như máy tính cả nhân, điện thoại thông minh, điện thoại di động, máy tính bảng và thiết bị chơi game để tương tác với người dùng. Digital Marketing sử dụng những công nghệ hoặc các nền tảng như websites, email, ứng dụng (cơ bản và trên di động) và các mạng xã hội.”
Vậy thì Digital Marketing là phương pháp quảng cáo dàn trải trên rất nhiều phương tiện nhưng chúng ta có thể tạm chia nó thành hai phần: Online Marketing / Internet Marketing và Digital Advertising.

Như bạn có thể thấy trên graphic bên trên thì Online Marketing / Internet Marketing bao gồm các kênh quảng cáo liên quan tới việc đòi hỏi phải kết nối trực tiếp với mạng Internet, trong khi đó thì Digital Advertising thì lại chủ yếu là một số biện pháp marketing hơi cổ điển và không cần kết nối mạng. Chúng ta sẽ có thời gian đi sâu hơn vào từng loại hình quảng cáo trong các bài viết sắp tới nhưng trong giới hạn bài viết này chúng ta sẽ dừng ở việc tóm gọn về các loại quảng cáo này.

Online Marketing và Internet Marketing

SEO – SEM: quảng cáo  trên Google Adwords /Bing Ads và tối ưu hóa website để đạt thứ hạng cao hơn trên kết quả tìm kiếm của các bộ máy tìm kiếm.
Mobile Marketing: quảng cáo thông qua điện thoại di động bao gồm việc tối ưu hóa trang web để hiển thị tốt hơn, quảng cáo push trong các ứng dụng hay trò chơi.
Email Marketing: quảng cáo bằng cách gửi email tới các khách hàng có trong danh sách và giới thiệu với họ về dịch vụ, sản phẩm hay cập nhật tin tức.
Content Marketing: phương pháp quảng cáo bằng cách tạo ra hoặc đăng tải những nội dung có khả năng tạo tương tác tốt với người dùng và qua đó gia tăng traffic, pageviews.
Social Marketing: quảng cáo thông qua các mạng xã hội như Facebook, Twitter, LinkedIn và phát triển các fanpages để gia tăng sự nhận biết thương hiệu.
CPM – CPC – CPA: quảng cáo thông qua các networks cung cấp dịch vụ CPM/CPC/CPA bằng cách đăng tải các banners trên các website trong hệ thống của họ.

Digital Advertising

SMS: gửi tin nhắn quảng cáo qua điện thoại.
TV / Radio: quảng cáo trên tivi và đài phát thanh.
LCD / Bảng Hiệu: quảng cáo thông qua các màn hình hiển thị LCD hoặc bảng hiệu tại các nơi công cộng.
Nhưng hiện nay ranh giới giữa các từ này cũng đang bị mờ dần đi với sự phát triển của công nghệ và mạng internet. Điện thoại dần dần đã trở thành những chiếc máy tính bỏ túi, tivi cũng có thể kết nối internet và truy cập mạng, có thể dò sóng radio. Ai ai cũng có thể kết nối vào internet tại bất cứ nơi nào với sự phổ biến của 3G, wifi. Lúc này thì quảng cáo qua SMS và Push Message đối với người dùng có gì khác nhau? Nếu tivi kết nối mạng và nhận được email quảng cáo thì nó là email marketing hay là quảng cáo qua TV? Có nhiều điều có thể bàn cãi, tuy nhiên có thể thấy rằng ranh giới giữa 2 loại thành phần trong Digital Marketing thật ra không hoàn toàn cách biệt.
Một câu hỏi nữa được đặt ra lúc này là nếu như vậy thì chúng ta cần sử dụng từ ngữ nào để chuẩn xác hơn? Chẳng hạn như Online Marketing và Internet Marketing, từ nào được chấp nhận hơn? Để hiểu rõ về điều này hơn, chúng ta có thể xem qua biểu đồ đến từ Google Trends cho ta thấy sự phổ biến của các từ khóa này từ thời điểm năm 2004 tới nay:


Chúng ta có thể thấy từ khóa Digital Marketing ngày càng trở nên thịnh hành và được sử dụng nhiều hơn, cho ta thấy rằng xu hướng chung về việc kết hợp quảng cáo từ các kênh khác nhau nhằm đem lại hiệu quả cao hơn. Từ khóa online marketing thì vẫn được sử dụng phổ biến và có một sự nhảy vọt trong nằm 2013 cho ta thấy sự quan tâm về chủ đề này ngày càng nhiều trong thời gian gần đây. Từ khóa Internet Marketing thì đang dần giảm sút về mức độ phổ biến so với 2 từ kia, có lẽ vì từ “online” nó xác nghĩa hơn từ “internet” khi đi cùng với “marketing”. Đây là lý do tôi quyết định dùng “Online Marketing” làm tên thư mục chứ không phải là Internet Marketing.
Theo Bùi Quang Tinh Tú